Kiều Chi Du sờ sờ trán.
Nói đến cũng quái, vừa lúc về đến nhà nằm lên sô pha là có thể ngủ ngay, giờ nằm trên giường, đầu óc lại thanh tỉnh đến không ngủ được.
Nàng nhìn lại hai người bên cạnh, Kiều Thanh nằm dán vào trong lòng ngực Qúy Hi ngủ, hô hấp đều đều, đều đã ngủ say rồi.
Tắt đèn xong, Kiều Chi Du theo thói quen tính mất ngủ. Suy nghĩ chút việc, cụ thể là một lúc sau ngủ lúc nào cũng không rõ lắm.
Sáng sớm hôm sau. Ba người vẫn còn đang trong chăn, ngủ đến trời đã sáng tỏ.
Một tia nắng mặt trời xuyên qua bức rèm tiến vào trong phòng, nghiêng nghiêng chiếu lên thảm và giường. Kiều Chi Du lười biếng mở mắt, nhìn đồng hồ đầu giường, vừa vặn 8 giờ.
Tính ra ngủ được một đêm thật thoải mái.
Kiều Chi Du quay qua cạnh gối nhìn sang, bừng tỉnh xa lạ. Trước đây ngủ dậy dĩ vãng chỉ có một mình, hiện tại mở mắt ra lại có thêm hai hình bóng nằm cạnh, một cảm giác tự nhiên xa lạ xuất hiện.
Quý Hi ngủ thực an phận, quy củ không nộn xộn, tốt hôm qua ngủ kiểu gì, hiện tại vẫn bảo trì hình dáng như vậy. Kiều Thanh ban đêm xoay người đổi bên, buổi sáng biến thành quay mặt qua Kiều Chi Du, đổi lại lưng dán vào lòng ngực Qúy Hi ngủ.
Một lớn một nhỏ hai thân hình trắng lõn thanh tú rơi vào tầm mắt, Kiều Chi Du yên lặng nhìn, Qúy Hi an tĩnh ôm Kiều Thanh, tư thế quả thật giống nhau như đúc, liền bắt trước nhau khi ngủ không sai biệt lắm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bhtt-u-me/241613/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.