Mới giữa trưa bầu trời xám xịt, các căn hộ bên cạnh nhánh sông phía Bắc nội thành là một mảnh tàn tích, giờ phút này bị mây đen bao phủ nhìn càng hoang tàn, cô đơn. Gạch ngói vỡ vụn, chung quanh không một bóng người.
Lúc này Mục Thị đang ở trong một công trình kiến trúc bỏ hoang, nàng đứng bên cửa sổ cúi đầu nhìn xuống, lầu hai cao khoảng ba mét không có bất cứ thứ gì che chắn, cửa thì hư hỏng mục nát, sàn nhà loang lổ những vũng nước đọng, chỉ cần nàng tiến lên trước hai bước sẽ bị mất trọng lực rơi xuống.
“Ngẩng đầu, tốt, nhìn qua bên kia, hảo!” Thợ quay phim nửa dựa vách ngoài ban công, trên lưng có hai sợi dây thừng, hô lớn: “Thổi quạt gió lớn một chút.”
Quần jean rách tươm, thậm chí không che được đầu gối nàng, trên người mặc áo T-shirt đơn giản, khoác bên ngoài chiếc sơ mi màu vàng sáng. Mục Thị cảm nhận từng đợt gió thổi vào người, thổi đến tóc trước ngực bay bay. Nhìn vào ống kính, nàng khi thì tập trung chạy, khi thì cười, có lúc lại nghiêm túc, hai tay phối hợp đồng điệu, tự nhiên đong đưa.
“Hảo.” Đạo diễn thấy cảnh quay đã xong, nói với Mục Thị: “Cô khoan hãy đi.”
Hắn từ vị trí của mình chạy qua chỗ Mục Thị, nhân viên hậu trường lập tức nhường đường. Hắn nhìn dãy cửa sổ sắp xếp bất quy tắc, cảm thấy rất hài lòng, cho người trước mặt một ánh mắt sau đó giơ máy ảnh lên.
Mục Thị quay lưng về phía cửa sổ, thợ quay phim bên ngoài cũng đã sẵn sàng. Nàng nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bhtt-tuyet-sac/513674/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.