Mùa đông đến rất nhanh, bữa tối hôm nay vẫn do Mục Thị làm, vì đền bù khuyết điểm bánh ngọt buổi trưa, nàng ở phòng bếp bận rộn thật lâu, có bảy ngươi nhưng nàng làm lượng thức ăn dành cho mười người.
Chờ đồ ăn được đem lên đầy đủ, mọi người bắt đầu vây quanh bàn ăn, bởi vi quá trình nói chuyện phiến trước khi ăn cơm, nên mọi người đều đã quen thuộc, một nữ sinh hớp ngụm canh, cười nói: "Mục Thị, tay nghề của chị thất tốt, hẳn đối với phương diện này rất quen thuộc mới đúng, sao lúc trưa lại sơ suất như thế a?"
Mục Thị nhún vai, trở về: "Có lẽ do phân tâm."
Nam Từ và Mục Thị ngồi cùng một chỗ, nghe nàng nói vậy, cười hỏi: "Nghĩ gì mà phân tâm?"
Mục Thị quay đầu nhìn hắn: "Muốn thắng anh."
Nam Từ cười ngắt, lại nghe nữ sinh bên cạnh hắn ôi một tiếng, chỉ vào thức ăn trên bàn: "Mục Thị, đồ ăn chị làm, rất hợp khẩu vị Hoa lão sư." Nàng nhìn Mục Thị, tựa như đùa giỡn, hỏi một câu: "Không phải hai người quen biết từ trước đó chứ?"
Vốn dĩ lời nói trêu chọc, nghe Hoa Tri Dã nói: "Quen biết." Bầu không khí lập tức bị đẩy lên cao trào.
Trăm miệng một lời 'Oa' một tiếng, phảng phất đang nghe chuyện gì đó rất bất ngờ.
Phương Đàn cười nhìn Mục Thị, lắc đầu: "Thiệt thòi lúc sáng ta giới thiệu hai người với nhau." Sau đó nâng tay gõ gõ đầu Mục Thị: "Dám đùa chị!"
Mục Thị trưng ra dáng vẻ cầu xin nhìn Phương Đàn, lắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bhtt-tuyet-sac/2024531/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.