Mục Thị lấy đi là vì không muốn để bức họa xuất hiện trong văn phòng Hoa Tri Dã, cũng có lẽ nàng muốn chứng tỏ mình phát cáu cho ai đó thấy.
Hoa Tri Dã nghe Cao Văn Tuệ kể lại, trầm thấp cười một tiếng: "Mấy ngày trước Triệu tiên sinh có tặng tôi một bức họa phải không?" Hoa Tri Dã cầm bút trong tay chỉ chỉ: "Em đi tìm, đặt vào đó đi."
Cao Văn Tuệ ứng tiếng hảo.
Sau khi treo lên, Cao Văn Tuệ nhịn không được đứng trước mặt Hoa Tri Dã, hỏi: "Mục tiểu thư biết chuyện của Tạ Vũ Diệp?"
Hoa Tri Dã chỉ chỉ ghế sô pha bên cạnh, ra hiệu Cao Văn Tuệ ngồi xuống, rót cho cô một chung trà.
"Biết." Hoa Tri Dã lắc đầu: "Không biết nghe được cái gì, hôm qua thì khác lạ."
Cao Văn Tuệ nghe xong hơi nhướn mày, uống hết chung trà: "Hoa lão sư, em có thể lớn mật phỏng đoán một chút không?"
Hoa Tri Dã ra hiệu tiếp tục.
Cao Văn Tuệ đặt chung trà xuống, nói: "Mặc dù quan hệ giữa lão sư và Tạ Vũ Diệp rất trong sạch nhưng lão sư vì thích tranh cô ấy vũ, trợ giúp cô ấy, lão sư thanh toán học phí, giúp cô ấy tham gia thi đấu, những chuyện thế này trong mắt người khác, sẽ không đơn thuần như vậy."
Hoa Tri Dã nghe xong nghĩ nghĩ, trong lòng xuất hiện một ý nghĩ, hỏi: "Bao nuôi?" Cô cảm thấy buồn cười.
Nếu như vậy xác thực rất nghiêm trọng, tư tưởng cô đoan chính, nên không nghĩ tới vấn đề này. Mới trước cô còn tưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bhtt-tuyet-sac/2024507/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.