Đi hết con đường ẩm thực, vừa đúng lúc tới giờ biểu diễn mà Nhớ sắp xếp trước đó.
Buổi diễn xuất là do người bản xứ thực hiện, nửa tháng diễn một lần, mặc dù náo nhiệt nhưng ngồi lâu liền cảm thấy thiếu thiếu gì đó, chủ yếu là nghe không hiểu người trên sân khấu nói cái gì, Nhớ phiên dịch cũng bắt đầu thiếu tinh túy vốn có, nghe được phân nửa, Mục Thị nói muốn về khách sạn.
Hoa Tri Dã không có ý kiến, ba người rời khỏi từ cửa hông.
Nhớ đưa hai người tới cửa khách sạn, rồi đón xe rời đi. Mục Thị và Hoa Tri Dã cùng nhau đi vào.
“Mục Thị.” Mới bước vào thang máy, Hoa Tri Dã lập tức gọi nàng.
Mục Thị miễn cưỡng lên tiếng: “Chuyện gì?”
Hoa Tri Dã cười.
Mục Thị giận dỗi, vừa thấy Hoa Tri Dã xuất hiện trong tầm mắt thì nghiêng đầu tránh đi, Hoa Tri Dã luôn xê dịch theo tầm nhìn nàng né tránh.
“Không vui.” Hoa Tri Dã tới gần hơn hỏi.
Mục Thị bĩu môi, mặt không biểu tình: “Không có.”
Sau khi nói xong, cảm thấy không hài lòng nên bổ sung: “Bị cầu hôn, thế nào lại không vui, vui vẻ gần chết đây.”
Hoa Tri Dã cười thành tiếng, cửa thang máy đúng lúc mở ra, có hai nữ sinh bước vào, hai người đành phải im lặng, chờ lên tới tầng chín, cửa mở lần nữa, Mục Thị vẫn như trước đó, không thèm để ý ai kia, tự mình ra ngoài trước.
Thẻ phòng trong tay Hoa Tri Dã, Mục Thị đến nơi, chỉ có thể đứng đó,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bhtt-tuyet-sac/2024455/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.