Mèo đen có nhúm lông trắng trên đuôi vẫn nằm yên không nhúc nhích, đôi mắt xanh lạnh băng.
Hoa Túc nhàn nhạt nói: "Không nhiều."
Dung Ly không thể không nghi ngờ lời này có mấy phần thật mấy phần giả, xem nàng ấy dạy thuận buồm xuôi gió như vậy, thế nào cũng không giống lần đầu dạy người khác, nhưng giọng điệu của Hoa Túc quá mức bình đạm, làm nàng nhất thời không phân biệt ra.
Họa Túy lạnh lẽo nằm trong tay như một cây băng, nếu đặt xuống, nhìn không khác gì vật của thế gian.
Dung Ly dứt khoát cất Họa Túy vào, hiện tại đang ở trong khúc mắc của người khác, cho dù nàng có năng lực, cũng không vẽ được một bông hoa.
Nàng ngồi khá dè dặt, bên chân chính là mèo đen kia, tự nhiên không biết đặt chân thế nào, nhỏ giọng hỏi: "Vừa rồi ngươi ở ngoài cửa, nhìn chằm chằm vào cái gì vậy?"
Hoa Túc nói: "Đang nhìn xem có thứ đồ dơ gì đuổi theo không."
Thứ đồ dơ, chắc chắn là chỉ La Hà.
Dung Ly không còn quá sợ trầu bà hóa quỷ kia nữa, có lẽ vì đã giáp mặt vài lần, "Tới thì tới, nghĩ biện pháp, còn có thể thoát ra ngoài."
"Bây giờ vào khúc mắc này cũng tốt, mượn nó che giấu hơi thở, làm cho bọn họ không thể tìm được." Hoa Túc cười nhạt.
Qua một hồi, dưới lầu truyền đến âm thanh xào rau xì xèo, có lẽ khi nhấc chảo lên tay không cầm chắc, chảo đông một tiếng đập vào chỗ khác, tiếng động thật là lớn, dường như toàn bộ tầng lầu đều bị chấn động theo.
Dung Ly bỗng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bhtt-tuc-menh/460862/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.