Lúc này Dung Ly mới được ngủ thoải mái, không nói tiếng nào mà đã ngủ.
Hôm sau rời khỏi khách điếm, nàng vẫn còn mơ mơ màng màng, luôn cảm thấy ngủ chưa đủ, không có tinh thần, nàng nắm cổ tay áo của Hoa Túc, ngửi hương hoa lan trên người nàng ấy mới hơi dễ chịu hơn chút.
Xe ngựa được vẽ ở phía sau khách điếm, vừa lúc xung quanh không có ai, nếu không vô duyên vô cớ xuất hiện một chiếc xe ngựa trên mặt đất, không biết sẽ dọa người đến mức nào.
Dung Ly ngồi lên xe ngựa, nghi hoặc hỏi: "Đi chỗ nào, hôm nay không phải muốn đi gặp 3000 quỷ binh sao?"
Hoa Túc xoay nhẹ cổ tay, bắn quỷ khí bám vào trên xe ngựa, nhàn nhạt nói: "Đi đưa mấy nha đầu của nàng về."
Dung Ly ngẩn ra, sau đó gật đầu một cái, không biết ba nha đầu hiện tại thế nào, số tiền để lại có lẽ đủ dùng được một khoảng thời gian, chắc sẽ không bị đói, gặp quỷ binh xong sẽ phải vào Thương Minh Thành, nên đi tìm ba nha đầu trước.
Nhưng nơi đây cách biên cương khá xa, cho dù xe ngựa này không tầm thường thì cũng phải tốn một hai ngày mới có thể đến nơi.
Hoa Túc thấy đôi mắt của nàng không thể mở to, liền ngồi thẳng ra phía sau, đẩy nàng nằm lên đầu gối của mình.
Dung Ly nằm trên đầu gối nàng ấy, "Không phải hôm qua đã nói với Cô Sầm rồi ư, sao nàng chẳng vội chút nào?"
"Ta vội làm cái gì." Hoa Túc cảm thấy buồn cười, gom
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bhtt-tuc-menh/1996619/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.