La Nhất Mộ cúi đầu nhìn nàng, không nói lời nào, ôm nàng đi ra bệnh viện.
Giờ đã gần hai giờ sáng, không gọi xe được, La Nhất Mộ ôm Giản Linh đợi ở giao lộ hồi lâu, cuối cùng cũng bắt được một chiếc taxi. Lên xe báo địa chỉ quán Internet của Giản Linh, tài xế bất mãn lầm bầm, "Gần thế mà còn gọi xe làm gì, chẳng được mấy đồng."
Vừa hay Giản Linh còn hơi giận dỗi La Nhất Mộ không có chỗ phát tiết, nghe tài xế nói liền bùng bổ, sa sả như bắn súng máy, "Ít tiền là do định giá của công ty các anh có vấn đề. Muốn thì khiếu nại công ty đi, không được nữa thì báo lên cục lao động, liên quan gì tới hành khách chúng tôi? Nhà tôi gần thì không được ngồi taxi à? Số hiệu nhân viên của anh là gì? Bây giờ tôi gọi khiếu nại liền luôn."
Nói mà tài xế lúng túng.
La Nhất Mộ nhấc mí mắt liếc nàng một cái, khẽ quát: "Im ngay." Rồi nói với tài xế taxi: "Ngại quá, hôm nay cô ấy gãy tay chân, tâm trạng không tốt, anh thứ lỗi."
"Vẫn là cô nói chuyện dễ nghe." Tài xế taxi là người thoải mái, chỉ oán trách một tiếng mà thôi, không ngờ sẽ chọc Giản Linh phỉ nhổ như nổ pháo, líu lưỡi đáp: "Tôi nói sao cô gái lại dữ dằn thế này, hóa ra là bị thương nên tâm tình không tốt, không sao, thông cảm được. Hơn nữa tôi nói cũng có chỗ không đúng, cô gái nói có lý."
Giản Linh tự biết mình lỡ lời, sự bất mãn với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bhtt-tu-chui-dau-vao-luoi/2351278/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.