La Nhất Mộ mới đi ra từ đồn cảnh sát, tâm tình không tốt, thái độ khi nhờ Quan Tự xuống xe giúp đỡ cũng không tính là lịch sự, nhưng Quan Tự là bạn từ thuở nhỏ mặc quần yếm với cô, rất rõ tính cách của cô nên cũng không tức giận. La Nhất Mộ lạnh mặt bảo cô ấy xuống giúp, cô ấy lập tức bước xuống xe, nhanh chóng đi tới trước mặt hai người.
Lần cuối Quan Tự nhìn thấy Giản Linh là lúc bọn họ ở nhà họ La, cũng đã qua vài tuần rồi. Khi đó Giản Linh vẫn khỏe mạnh, bây giờ gặp lại cô nàng vậy mà thấy ngồi xe lăn, Quan Tự không khỏi cười trêu nói: "Ôi, cô Giản làm sao vậy? Mấy ngày không gặp, tay sao lại treo ngược lên rồi? Hơn nữa tôi không ngờ hiện tại A Mộ săn sóc như vậy, ra cửa cũng không nỡ để cô Giản bước đi, phải tìm một cái xe lăn để đẩy, chắc là cô Giản mệt lắm nhỉ?"
Giản Linh biết Quan Tự trêu chọc mình, nàng nghe ra trong lời nói không có ác ý vì vậy cũng không cảm thấy bị mạo phạm, còn có thể cười giải thích cho Quan Tự: "Lúc trước bất cẩn té một cái nên bị thương nhẹ."
"Bị thương?" Quan Tự nhai lại hai chữ này, ánh mắt quét qua quét lại hai vòng trên người Giản Linh và La Nhất Mộ, thâm thuý nói: "Té đau cỡ nào mới bị như vậy? Chẳng lẽ là té từ trên giường xuống?"
"Khụ khụ!" Giản Linh nghe lời của Quan Tự, lập tức bị sặc nước miếng mà ho khan, cười mỉa: "Chị Quan đừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bhtt-tu-chui-dau-vao-luoi/2351263/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.