Có lẽ vì đây là nụ hôn đầu tiên sau khi hai người mở lòng với nhau nên có hơi xúc động quá mức. Với mấy chuyện như hôn, La Nhất Mộ không thông thạo lắm, vậy nên hàm răng đã vô ý đập vào môi dưới của Giản Linh.
Cảm giác nhoi nhói lập tức làm Giản Linh nhăn mặt, khẽ kêu một tiếng, ở trong bóng tối lại vô cùng rõ ràng.
Đầu lưỡi của La Nhất Mộ cũng nếm chút mùi máu tanh, cô kinh hãi, thầm trách bản thân không cẩn thận, giơ tay lần mò công tắc mấy lần rồi mở đèn trần lên, ánh sáng lập tức chiếu rọi cả căn phòng.
"Hé miệng để tôi xem thử." La Nhất Mộ nói.
Giản Linh che miệng lắc đầu, nói chuyện như người nói ngọng, "Ông ao (không sao)."
"Để tôi xem!"
La Nhất Mộ không nói lời nào nắm cằm Giản Linh, kiểm tra liệu vết thương trong miệng nàng có sâu hay không.
Rách da một chút, chỉ là vết thương đầy máu, đỏ thẫm, nhìn thật đáng sợ.
Trái tim La Nhất Mộ thoáng run lên, còn đau hơn cả Giản Linh.
Sự đau lòng trong đáy mắt cô quá rõ ràng, đến mức Giản Linh cũng nhìn ra, như để chứng minh mình thật sự không sao, đầu lưỡi liếm liếm ngón tay cái của La Nhất Mộ, còn chớp mắt với cô.
"Nghịch ngợm." La Nhất Mộ sừng sộ trách cứ, dáng vẻ hơi nghiêm khắc cứ như cô đang lên lớp.
"Em thật sự không sao mà." Giản Linh không hề hấn gì ở trên giường vắt tréo hai chân, mũi chân còn không an phận mà lắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bhtt-tu-chui-dau-vao-luoi/2351260/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.