Nhân chi sơ, tính bổn thiện.
Nếu Hứa Thiên Kiêu không sinh ra trong hoàng thất thì từ nhỏ sống trong một gia đình tràn đầy yêu thương, có lẽ tính cách cũng không đối với người khác thiếu khuyết thiếu sự tín nhiệm. Bởi vậy Tần Lộ cũng không trách nàng, từ tận đáy lòng đến cùng cũng thở ra một hơi.
"Công chúa quá lo lắng." Trên mặt Tần Lộ không tự chủ được dẫn theo một chút trào phúng cười, "Ty chức chỉ cầu công chúa đem Tần Đại Bảo điều đi, mặt khác tiểu thiếp cùng hài tử của hắn có muốn đi theo hắn hay không thì tùy ý bọn họ. Về phần nương cùng với đại tỷ, nếu là công chúa không đuổi người, ty chức tự nhiên là hy vọng các nàng có thể tiếp tục lưu lại phủ công chúa làm hạ nhân!".
Hứa Thiên Kiêu nhìn ý cười Tần Lộ đáy lòng có chút ngượng ngùng. Tần Lộ vốn là ngày xuân cứu nàng một mệnh sau là lặn lội đường xa đi một chuyến đến Hoài Nam Vương phủ còn thuận tiện cáo tri cho Hứa Thiên Kiêu rằng Ngô ma ma làm loạn. Trải qua khoảng thời gian lâu như vậy tuy rằng đáy lòng còn có nghi hoặc nhưng Hứa Thiên Kiêu có thể xác định Tần Lộ có thể tin tưởng. Mà nghĩ lại vừa rồi lại hỏi câu như vậy kỳ thật cũng là do thói quen mà ra!
Tần Lộ tiếp tục nói: "Còn tiểu muội ty chức nàng năm nay đã Thập tứ(14) rồi, ty chức nghĩ thay nàng tìm một gia đình. Không biết điểm này cần phải báo cáo công chúa?"
Hứa Thiên Kiêu hạ mình đối với Tần Lộ nói lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bhtt-thien-kieu/1077998/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.