Tựa ở trong lồng ngực của Lệnh Hồ Thiên, Lạc Dư Thanh từ từ bình phục hô hấp, cho đến sau khi có chút khí lực, mở miệng chính là quay về vai nơi cổ của Lệnh Hồ Thiên lại cắn một cái.
Hí - "Lạc Dư Thanh! Ngươi là chó sao!" Lệnh Hồ Thiên bị đau đến nước mắt cũng ứa ra tức giận che lấy nơi cổ của chính mình gầm nhẹ.
"Dù sao cũng tốt hơn cái cầm thú hồ ly ngươi đây! Nhìn thấy ta chính là muốn ăn sạch lau sạch mới bằng lòng bỏ qua!" Nghĩ đến con hồ ly này đem mình lừa gạt lại đây chính là vì ăn mình, Lạc Dư Thanh chính là một cục tức a! "Còn không đem quần áo cho ta!"
"Aiz~thân ái, ta kỳ thực luôn muốn nói lời thật.."
"Câm miệng! Ta không muốn nghe!" Vừa trừng mắt, Lạc Dư Thanh trực tiếp lựa chọn ngăn cản lời Lệnh Hồ Thiên muốn nói, nhưng Lệnh Hồ Ly luôn chính là hồ ly, mới mặc kệ Lạc Dư Thanh nói thẳng ra lời cô muốn nói..
"Thân ái~kỳ thực khi ngươi không mặc quần áo là thật sự rất đẹp~"
Bốp!
- -
Lam Mạt Lê khi tới quán bar Hồ Ly, Lệnh Hồ Thiên đúng lúc tính chính xác thời cơ lắc lư qua nghênh đón cô, cô nhàn nhạt quét con hồ ly kia một chút, nói ra: "Đáng đời."
Nguyên nhân chỉ ở một dấu tay đỏ rực trên trán hồ ly, đó là con thỏ ngạo kiều của hồ ly đánh, cũng chỉ có con thỏ mới có thể ở trên đầu hồ ly nhảy nhót mà không bị đánh.
"Hì hì~chí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bhtt-the-than/2643424/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.