Buổi tối đầu tiên kể từ lúc An Nhiên xuyên qua, cơm nước xong xuôi, cảm giác ngột ngạt, An Nhiên quyết định đi dạo ngắm trăng cho khuây khỏa người một chút. Nàng đi dọc quanh khu lều trại của đám binh sĩ rồi lại đi qua khu nhà bếp, đi vòng vòng một hồi An Nhiên liền lạc đường. Cũng phải nói thật, doanh trại này lớn quá, đi mãi An nhiên cũng chả biết bản thân đi đâu.
" Là ai? "
Là ai dám to gan bước vào khu vực của bổn cung? Nhân lúc bổn cung đi vắng lại cư nhiên dám đột nhập. Trần Cảnh Nghi cười lạnh:
" Thích khách to gan, bắt hắn lại cho ta. "
An Nhiên còn chưa biết chuyện gì xảy ra đã bị người khác ấn xuống mặt đất. Chỉ có thể cam chịu ăn đau.
" Ngang nhiên bước vào thuộc địa của bổn cung, ngươi cũng chán sống rồi. Nói, là ai phía sau ngươi?"
An Nhiên ngu đần ra rồi, đã đi lạc còn bị gọi là thích khách, hơn nữa lại có thể vô lễ ấn người khác xuống mặt đất. Nàng rõ ràng còn chưa kịp làm gì mà.
" Có vẻ ngươi hiểu lầm, ta không phải thích khách gì đó. " An Nhiên giải thích.
Trần Cảnh Nghi nhẹ nhàng đi tới nâng cằm An Nhiên lên. Không nhìn thì thôi, chứ đã nhìn nàng cũng phải ngây người. Nữ tử này rất xinh đẹp, ngũ quan tinh xảo, mái tóc vàng óng, con ngươi xanh biếc. Kì quái, tên ngoại tộc này nhìn thật lạ, không giống các dân tộc vùng lân cận.
" Ngươi là ngoại tộc, ngươi nghĩ bổn cung sẽ tin ngươi?" Trần Cảnh Nghi mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bhtt-tam-can/246855/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.