Lúc chạng vạng, đám mây ở chân trời bị thiêu đốt, lá cây lay động.
Rebecca kéo cà vạt Áo Khang xuống, ngẩng đầu hôn lên môi cậu ấy, làn váy màu lam nhạt cùng tóc đen phất phới trong gió.
Tôi đứng cách đó không xa, đầu óc trống rỗng.
Tôi nhìn Rebecca đang nhắm mắt, chậm rãi ngẩng lên.
Em đưa lưng ngược với Áo Khang, ngóng nhìn tôi.
Nhướng mi khiêu khích, đôi mắt dụ hoặc, nùng liệt màu tím.
Trái tim tôi nhói đau, từng bước lùi lại.
Sau đó, xoay người chạy trốn. Tôi nghe được tiếng Áo Khang gọi tôi, nhưng tôi không quay đầu lại.
Nghi hoặc, phẫn nộ, ghen ghét, thống khổ, trong đầu một mảnh hỗn độn -- bởi vì tôi không biết tôi đang hận ai, ghen ghét với ai.
Nhưng mà, khi tôi chạy đến mảnh đất trống, hàng vạn con bồ câu bay xung quanh, một cổ vui sướng kì diệu nảy lên trong lòng ngực, tôi cũng không hiểu mình làm sao nữa.
Tôi ngồi xuống, đánh đàn.
Đem tình cảm kì quái gửi vào đầu ngón tay, nói không chừng liền có thể quên đi những sầu muộn đó.
Ngón tay của tôi di chuyển thật nhanh, như loài phượng hoàng dương quang đạp lên giai điệu chậm rãi rời khỏi phòng (?). Mặt trời đã xuống núi, bóng đêm lay động nuốt chửng rừng cây.
Sau đó, em ấy tới.
Em cúi người ôm lấy tôi, hưng phấn mà nói: "Chị Lily, chị cùng Áo Khang quen lâu như vậy, vậy mà vẫn chưa hôn môi với cậu ta nha, thật là không thể tin được!"
Tôi không tỏ ý kiến.
Em ngọt ngào nói: "Hôm nay, em cùng cậu ấy hôn môi nha."
"Tránh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bhtt-song-sinh-tieu-yeu-tu/225245/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.