Đến tận giờ tôi còn nhớ rõ biểu cảm của em ấy về chuyện này, hai mắt đẫm lệ, thế nhưng em ấy lại cười, cười một cách khoa trương. Trong mắt em, dương như phản chiếu ngọn lửa điên cuồng kia.
Lúc sau --
Đó là vào một đêm đầu xuân 1925, khi đó, băng sương còn đọng trên đám cỏ dại, băng trên sông còn chưa tan hoàn toàn. Em ấy đi chân trần, gõ cửa nhà tôi. Gió thổi từng đợt, em rũ đầu, tóc đen che đôi mắt, váy ngủ màu trắng váy đơn bạc lay động trong gió. Tôi không lập tức phát hiện lưng em ửng hồng (?).
Em dơ hầy, cả người lạnh ngắt như khối băng.
Tôi nôn nóng kéo em vào phòng tắm, muốn sưởi ấm cho em.
Mà em trở nên ngây ngốc, không ngừng nói: "Thật nhiều người...... Thật nhiều người...... Bọn họ thật vui vẻ...... Bọn họ còn hoan hô...... Vây quanh nhà của em...... Cháy hết...... Nhà của em...... Mẹ...... Bà ngoại...... Thật nhiều người...... Thật nhiều người......"
Tôi nâng mặt em lên nhìn thẳng mình: "Rebecca, không cần sợ, mẹ em làm sao vậy?"
Em vô cảm nhìn tôi, trầm mặc nửa ngày, không cảm xúc nói: "Đã chết."
"Cái gì??"
"Đã chết. Chị Lily, mẹ đã chết. Bà ngoại cũng......"
Trong hơi nóng, Rebecca đứt quãng mà kể cho tôi nghe mọi chuyện.
Sau khi chuyện ngoài ý muốn phát sinh, Anna tựa như trẻ nhỏ, ngoan ngoãn nằm trên giường, chờ mẹ và con gái mình đến chăm sóc.
Trên cánh tay của toàn là lỗ kim, là Anna lén tiêm vào. Lúc nhận thức không rõ, lại là lúc đáng yêu, Anna sẽ ôm lấy mẹ và hôn môi con gái mình, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bhtt-song-sinh-tieu-yeu-tu/225243/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.