Chương trước
Chương sau
Tin tức lớn nhất gây chấn động làng giải trí năm nay chính là việc Tống Liu vào đại học S hay B mà lại chọn đại học C, một trường đại học khoa học kỹ thuật.

Tống Liu, cô ấy có phải là diễn viên không? Một diễn viên có thể có đủ trình độ mà không học chuyên môn? Tại sao cô ấy lại học một trường không liên quan gì đến diễn xuất mà lại chọn chuyên ngành vật lý? Cô ấy ngừng diễn xuất quyết định cống hiến cho khoa học vì cuộc sống sao?

Bất kể thế giới bên ngoài nói gì, tỷ lệ nam nữ của ngôi trường này là chín trên một, các nam sinh viên trường đại học C biết Tống Liu vào trường mà phấn khích.

Một năm trôi qua chỉ trong nháy mắt.

Đại học C luôn được biết đến với phong cách giảng dạy khắt khe. Chỉ cần bước chân vào trường đại học này, dù là sinh viên hay học giả, bạn sẽ không tránh khỏi mất máu để thi đậu mỗi môn.

Từ khi còn đi học, Tống Liu rất ít khi tham gia các chương trình tạp kỹ hay phỏng vấn. Do đó, thời gian xuất hiện trước công chúng ngày càng ít.

Trương Nhất Linh đã bí mật mua một căn hộ gần trường đại học C. Diện tích không lớn, Tống Liu ở một mình cũng vừa phải, thỉnh thoảng cô mới đến ở hai đêm. Rốt cuộc thì ở Trương gia có dì Mã vẫn ở đó nên không thể làm chuyện xấu, cô luôn giữ bí mật cho mình, bây giờ lại có chỗ giấu diếm như vậy, đơn giản là... cái gì cũng tiện.

Một chiếc Lamborghini bóng bẩy đậu trước cổng trường đại học C. Chiếc xe thể thao màu sắc rực rỡ thu hút sự chú ý của sinh viên ra vào cổng trường, nhưng họ không thể nhìn thấy ai đang ngồi bên trong.

Trương Nhất Linh đang ngồi trong xe, thường xuyên nhìn vào cổng trường Đại học C. Lịch học của Tống Liu cho mỗi học kỳ, bao gồm cả giáo viên của mỗi khóa học đã được gửi đến văn phòng của cô vào đầu học kỳ.

Chiều nay Tống Liu không có lớp học, hôm nay tình cờ thấy ổn nên cô đến gặp nàng ăn tối, nhân tiện nói một số chuyện.

Vào buổi trưa, đó là lúc mặt trời lên cực đại.

Trương Nhất Linh đang ngồi trong xe, dùng ngón tay gõ vào vô lăng. Sau đó thỉnh thoảng liếc nhìn màn hình điện thoại, không có tin nhắn cũng không có cuộc gọi nào. Đã gần nửa giờ kể từ thời gian thỏa thuận với Tống Liu. Nàng đã không rời trường học trong một thời gian dài.

Đã nhiều ngày không gặp, hiện tại cũng không đợi được người, trong lòng khó tránh khỏi có chút khó chịu. Trương Nhất Linh vừa muốn xuống xe đi đến trường học tìm, đột nhiên có người gõ cửa kính xe.

Đó là Tống Liu.

Tống Liu thậm chí không đeo khẩu trang, cũng không có chút che giấu nào, phóng khoáng bước vào trong xe. Khi cửa xe mở ra, Trương Nhất Linh có thể nghe thấy tiếng người xì xào ở cổng trường. Tống Liu ngồi vào thì đóng cửa lại. Chỉ còn lại hai người trong không gian nhỏ này.



Trương Nhất Linh nhìn lại cổng trường, chắc chắn một số học sinh đang chụp ảnh bằng điện thoại: "Bọn họ chụp ảnh kìa, làm sao bây giờ?"

Tống Liu ngồi ở ghế phụ, nhìn ra sau khi nghe những lời đó, nói: "Cứ chạy đi, không có gì đâu."

Nữ diễn viên nổi tiếng Tống Liu đã lên xe của Trương Nhất Linh. Con gái cả của Trương gia, không có gì sai.

Dù sao cũng là đại tiểu thư của Trương gia, quan hệ cũng tốt, hai người đều là nữ.

Trương Nhất Linh mỉm cười khởi động xe rời đi: "Sao hôm nay về muộn thế?"

Tống Liu dừng lại: "Em ở lại cùng giáo viên thí nghiệm một lúc."

Trương Nhất Linh, một người kinh doanh kinh tế, không hiểu những thí nghiệm lộn xộn. Sau khi nghe điều này, cô không hỏi nhiều.

Cô cầm vô lăng bằng tay trái, lẻn qua ghế Tống Liu giữ tay nàng rồi ấn trở lại vào vô lăng. Tống Liu cố ý dừng lại một hồi mới buông tay, lãnh đạm nói: "Tập trung lái".

Trương Nhất Linh nhìn nàng từ đầu đến cuối. Sau đó chăm chú quay đầu lại: "Đã ba tháng không gặp. Không cho chị chạm vào sao?"

Chuyện này không thể đổ lỗi cho Tống Liu. Vào đầu năm hai, nàng bận rộn bất thường, Trương Nhất Linh cũng rất bận rộn với dự án.

Kiến thức ở trường của nàng rất vững vàng, mặc dù chỉ mới là sinh viên năm hai nhưng nàng đã có thể bắt đầu các dự án thử nghiệm độc lập.

Không chỉ vậy, vừa lo việc học, lúc rảnh rỗi cũng tranh thủ đi theo một vài đoàn phim. Dung Phỉ thì đi xa, nàng đóng một vài vai phụ. Dài nhưng đều là những bộ phim thử thách khả năng diễn xuất của Tống Liu mà lâu rồi nàng không nhận vai chính.

Không có lý do nào khác, nàng đang đợi thời cơ thích hợp.

Tống Liu bận, Trương Nhất Linh không thể làm phiền nàng. Cô cũng quá bận, hai người đã ba tháng không gặp nhau.

Chuyện này không tốt lắm.

Trương Nhất Linh suy nghĩ: "Hai ngày nữa sẽ là sinh nhật thứ 20 của em. Em có muốn quà gì không?"

Bất giác đã bốn năm trôi qua.

Đã bốn năm kể từ khi nàng mười sáu tuổi, bây giờ là hai mươi, hai người đã ở bên nhau hơn hai năm.

Thời gian trôi thật nhanh.

Trương Nhất Linh liếc qua kính chiếu hậu, lập tức cau mày: "Có paparazzi theo dõi."

Trương Nhất Linh một phần nói đùa, một phần phàn nàn: "Em đóng phim lâu như vậy rồi, sao vẫn bị paparazzi thu hút thế này?"

Đương nhiên, các tay săn ảnh không nên biết căn hộ hiện tại của Tống Liu. Sau khi suy nghĩ xong lập tức xoay người rẽ hướng, phóng xe trên đường vành đai 3.



Trương Nhất Linh hỏi: "Nếu không thể quay lại chỗ của mình... Chúng ta sẽ đi đâu?"

Tống Liu suy nghĩ một chút: "Vậy về nhà một chút."

Nàng nói về nhà, là nhà của Trương gia.

Kể từ khi Tống Liu lên đại học, nàng đã dọn gần hết mọi thứ ra ngoài. Dung Nhã Thi vẫn rất xúc động khi nàng nhập học, bà cảm thấy mình lại được nuôi dạy một đứa con gái, nhưng nàng đã rời bỏ bà nên cảm thấy hơi buồn.

Trương Nhất Linh thề sẽ để Tống Liu trở lại và hứa hẹn nhiều hơn. Nhưng Tống Liu và bản thân cô hầu như đều bận rộn.

Trương Nhân đã sống ở bên ngoài cùng với Lâm Chí Tuấn. Ba mẹ của cô đã chấp nhận tình cảm của hai người và để họ đi.

Đã lâu rồi cô không về nhà, hẳn Dung Nhã Thi rất tức giận. Lại không dám về.

Mặc dù nghĩ vậy, nhưng Trương Nhất Linh vẫn quay đầu xe về hướng Trương gia.

Tính bảo mật của biệt thự Trương gia cực kỳ cao. Khi ra vào khu vực này, nhân viên bảo vệ đều phải phủi mặt mới có thể vào. Các tay săn ảnh đương nhiên không thể vào được.

Sau khi thoát khỏi cánh săn ảnh, cô đến cổng biệt thự Trương gia.

Trương Nhất Linh và Tống Liu xuống xe, nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc.

Trương Nhất Linh, nói: "Bác sĩ Dung? Sao chú lại ở đây?"

"Mẹ cháu bị ốm?"

Dung Tử Dương là bác sĩ riêng của gia đình họ, hắn là em họ xa của Dung Nhã Thi, là anh trai của trợ lý hiện tại của Tống Liu, Dung Phỉ.

Dung Tử Dương cười khiêm tốn: “Sáng nay chị ấy gọi điện cho ta, nói với ta chị ấy không được khoẻ. Vậy nên ta đến xem một chút.” Hắn nói, liếc nhìn Trương Nhất Linh, rồi nhìn Tống Liu, "Tại sao hôm nay Tống Liu về đây?"

"Cháu bị paparazzi bắt nửa đường."

"Ý cháu là, nếu hôm nay không bị paparazzi bắt gặp, cháu sẽ không về gặp mẹ?"

Dung Nhã Thi khịt mũi lạnh lùng bước ra ngoài: "Tử Dương, em vào đi. Nhất Linh, con rốt cuộc có nhớ đến mẹ của con không?"

Trương Nhất Linh càng không dám vào nhà, sợ Dung Nhã Thi ra mặt như thế này.

Dung Nhã Thi đã được ba cô hết mực cưng chiều từ khi mới kết hôn, bà đã từng tính tình như vậy.

"Mẹ... con làm sao dám, con bây giờ trở về, con cũng mang Tống Liu về."

Với những lời này, Dung Nhã Thi trực tiếp nã pháo vào đầu Tống Liu: "Hai người, một người bận công việc, người còn lại nổi tiếng. Hai người chê nhà quá nhỏ sao?"



Dung Nhã Thi phàn nàn không ngớt, vội vàng dạy dỗ hai người, cuối cùng cũng cho người vào nhà.

Đương nhiên, bác sĩ Dung ở đây cũng vô ích. Khi bước vào phòng hắn đã đến gặp Dung Nhã Thi, cau mày kê một ít thuốc trước khi rời đi. Dung Nhã Thi sắp xếp số thuốc thừa, nói: Hôm nay nấu thêm vài món nữa, Tống Liu với Nhất Linh ở lại ăn tối. "

Dì Mã đồng ý, Trương Nhất Linh nhìn mẹ mình đang xử lý hộp thuốc, lo lắng: "Mẹ, mẹ khỏe không?"

Dung Nhã Thi hờ hững xua tay: "Vẫn là bệnh cũ, không sao cả. Sau nhiều năm như vậy không khá hơn, phỏng chừng sau này sẽ không khá hơn."

Dung Nhã Thi mới ngoài bốn mươi tuổi, lại được nuôi dưỡng đúng cách khiến bà trông không khác gì tuổi 20. Có thể là những năm đầu bà đã làm việc chăm chỉ với Trương Minh. Kết quả là làm việc quá sức và mất căn nguyên của căn bệnh. Điều này khiến bác sĩ Dung lần nào cũng phải đến gặp bà.

Trương Nhất Linh và Tống Liu ăn tối tại Trương gia. Trong bữa tối, Dung Nhã Thi gọi Trương Nhân và Lâm Chí Tuấn về, cuối cùng cả gia đình cùng dùng bữa.

Vừa múc thêm bát súp cho Tống Liu, Dung Nhã Thi vừa lẩm bẩm: "Mẹ vẫn nhớ Tống Liu khi còn học cấp 3. Dù bận rộn thế nào cũng sẽ trở lại ăn uống. Nhưng bây giờ, từng người một không về nhà nữa, quên vẫn còn bà cô già này ở nhà "

Trương Nhân nhanh chóng cầm đũa gắp thức ăn vào bát của Dung Nhã Thi: "Mẹ, tuần trước không phải con với Chí Tuấn về thăm mẹ sao? Chí Tuấn đặc biệt trở về từ đoàn phim thăm mẹ đó".

Dung Nhã Thi thở dài, "Hai người còn có chút lương tâm."

Trương Nhất Linh vội vàng cầm đũa gắp tới: "Tống Liu bận mấy vai diễn, mỗi ngày đều thức cả đêm, thường không về được. Chỉ có thể ngủ ở ký túc xá. Hai tháng nay đều không ở. Có phải lần trước ba đi kiểm tra khu đất mà ba đã nói... "

Dung Nhã Thi nhướng mày, Trương Nhất Linh co người lại sợ hãi không dám nói.

Sau bữa tối, Tống Liu vẫn có lớp học vào sáng, quá xa để về đại học C nên Trương Nhất Linh đưa nàng về căn hộ.

Đường vành đai 3 lúc tám chín giờ không có tắc nghẽn thường thấy. Trương Nhất Linh phóng xe thật nhanh, nhìn chằm chằm phía trước. Tống Liu vẫn ngồi ở ghế phụ.

Cả hai đều có chút nóng lòng trong bụng, nhưng hai người đều giả vờ lạnh lùng.

Tác giả có chuyện muốn nói: Đoán xem chương sau ta có lái không.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.