Ý thức dần dần trở nên thanh tỉnh, Lâm Dương Thần xốc lên mí mắt nặng trĩu, hàng mi đen nhánh khẽ run rẩy gian nan thích ứng với ánh sáng bên ngoài.
Tầm nhìn là một mảng trần nhà trắng toát. Nàng một chút phản ứng cũng không có, ánh mắt trống rỗng vô hồn nhìn khoảng không trước mặt.
Không biết qua bao lâu bên cạnh vang lên hàng loạt tiếng bước chân, tiếp đó là một giọng nữ xa lạ:
"Bác sĩ, bệnh nhân tỉnh rồi."
Nương theo nơi phát ra thanh âm, Lâm Dương Thần nhìn thấy một người đàn ông trung niên đeo mắt kính trên người khoát chiếc áo blouse trắng, cùng một cô gái mặc đồng phục y tá đứng bên cạnh.
Sau đó hai người làm một loạt động tác kiểm tra cho nàng, rút ống thở oxy. Cô y tá còn rất chu đáo rót một ly nước, đặt ống hút bên miệng để nàng có thể chậm rãi uống nước. Có dòng nước ấm chảy qua cổ họng khô rát cũng trở nên dễ chịu hơn rất nhiều.
Sau khi hoàn thành các kiểm tra cơ bản, bác sĩ mới cất giọng: "Lâm tiểu thư, xin tự giới thiệu tôi họ Đỗ, là bác sĩ chủ trị của cô. Ba ngày trước cô được đưa đến bệnh viện Tân Viễn chúng tôi để cấp cứu chữa trị. Xin hỏi hiện tại cô cảm thấy thân thể thế nào?"
Bệnh viện của Trịnh gia?
Nàng vẫn còn sống.
Lâm Dương Thần lúc này mới làm ra phản ứng, khẽ lắc đầu. Cảm thấy thế nào ư? Toàn thân đều đau, xương cốt giống như bị người nghiền nát, vừa đau vừa vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bhtt-gap-lai/2537527/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.