Chiều ngày hôm sau.
Trái ngược với thời tiết tươi đẹp của hôm qua, hôm nay bầu trời ngoài cửa sổ không ngừng ngưng tụ từng đám mây đen dày nặng.
Lâm Dương Thần chậm rãi mở ra đôi mắt sưng tấy nặng trĩu, chật vật tỉnh dậy từ trên giường.
Khẽ đảo mắt một vòng xung quanh đã không còn nhìn thấy bóng dáng Tần Tuyết Nhiễm, căn phòng trống trãi lạnh băng cũng chẳng còn lưu lại một chút xíu khí tức hay mùi hương của cô.
Toàn thân đau nhức như bị ngựa giẫm xe nghiền, mỗi một khe hở xương cốt cũng đều đau đến khó nhịn. Nơi hạ thân lại không cần phải nói, bỏng rát như ngàn vạn kim châm.
Nàng cũng chẳng nhớ rõ tối hôm qua Tần Tuyết Nhiễm muốn mình muốn bao nhiêu lâu, chỉ nhớ trước khi bản thân đau đến ngất đi thì bầu trời bên ngoài khung cửa sổ cũng đã hừng sáng.
Lâm Dương Thần theo thói quen chuyển dời tầm mắt, ánh mắt rơi vào tủ đầu giường. Trước đây sau mỗi một đêm hai người phiên vân phúc vũ, sáng hôm sau Tần Tuyết Nhiễm đều sẽ cố gắng sắp xếp công việc tại nhà để nàng có thể tỉnh dậy từ trong vòng tay ấm áp của cô, hoặc ít nhất cũng để lại một mảnh giấy nhỏ trên tủ đầu giường nói cô có việc quan trọng cần phải ra ngoài, căn dặn nàng thức dậy nhớ ăn uống đầy đủ.
Nhưng hôm nay cái gì cũng không có nữa rồi.
Một cỗ chua xót mãnh liệt ập đến, lan tràn toàn bộ đáy lòng, Lâm Dương Thần vành mắt đỏ hoe, tầm mắt lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bhtt-gap-lai/2537502/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.