Mắt thấy Ngô Cẩn Ngôn lạnh mặt trầm tư, Lý Văn khóe môi vẫn thủy chung giữ nụ cười nửa miệng.
"Ta có thể giúp con chuyện khác, nhưng chuyện này thì e là không được rồi."
Nghe hắn nói xong, cô chậm rãi đứng thẳng dậy, nhàn nhạt chất vấn:
"Lý bá bá, vài năm trước - khi quán bar do bá mở bị bắt vì hoạt động mại dâm cùng ma túy, ai là người chống lưng cho bá?"
"Là lão đệ."
Gật đầu, cô tiếp tục hỏi: "Vậy thời điểm thành công tránh khỏi cảnh sát, ai là người chuyển tiền cho bá để gây dựng lại cơ nghiệp?"
"Là lão đệ."
"Vậy ba cháu có đòi quyền lợi gì từ bá hay không?"
"Không."
"Hahaha..." Đột nhiên điên cuồng ngửa đầu cười, Ngô Cẩn Ngôn thực chất đang cố gắng nén xuống dòng lệ sắp sửa tuôn rơi. "Thế mà bây giờ nhà họ Ngô gặp phải họa diệt môn, bá lại trốn tránh rồi khoanh tay đứng nhìn? Lý bá bá, chó ăn cơm cũng biết nhớ ơn chủ. Đằng này chẳng lẽ...?"
Chẳng lẽ, bá lại không bằng một con chó hay sao?
Bị một tiểu nữ hài miệng còn hôi sữa công khai chế giễu, tuy Lý Văn không muốn để bụng, song cũng không tránh khỏi cảm thấy chối tai.
"A Tả, A Hữu, mau đưa người biến khỏi đây đi." Hắn cao giọng nói.
"Dạ."
Từ bên ngoài bước vào, A Tả và A Hữu rất nhanh đã nắm chặt bả vai cô.
"Buông tay." Ngô Cẩn Ngôn tức giận quát. "Cho dù hiện tại ta không nhà cửa, không chỗ dựa. Thế nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bhtt-dong-tay/3101119/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.