Tần lão gia tử rời đi rồi, thuộc hạ cũng ai nấy làm việc của bản thân. Bấy giờ cả phòng ăn chỉ còn lại nàng và cô.
“Tại sao không để ông ấy mang ta đi?” Ngô Cẩn Ngôn lớn gan hỏi.
Tần Lam thâm thúy cười: “Ngươi hy vọng điều ấy xảy ra?”
“Dù sao sớm hay muộn ta cũng chết.”
“Không được ta cho phép, kẻ nào dám giết ngươi?” Nàng dáng vẻ trước sau vẫn nồng đậm tiếu ý. “Ngô Cẩn Ngôn, ta đã nói rồi. Ngươi chết, cũng chỉ có thể chết trong tay Tần Lam ta.”
Một lớn một nhỏ gắt gao đối đầu nhau. Lại mất một lúc nàng mới nhớ ra ngày hôm qua tiểu nữ hài này mới tập tành uống rượu.
“Tô Thanh đã đem canh giải rượu cho ngươi rồi chứ?”
“Đã đem rồi.”
“Ngươi quả thực đúng là thất bại của tạo hóa.”
Thở dài, nàng làm bộ tiếc nuối: “Lớn lên trong giới hắc đạo, là một cái hắc tiểu thư, ấy thế nhưng rượu không biết uống. Võ công bất quá chỉ ở tầm trung…”
“Ngươi không châm chọc ta một ngày thì miệng ngươi mọc nhọt hay sao?” Ngô Cẩn Ngôn cảm thấy đúng là muốn chung sống tử tế với nữ nhân họ Tần này thôi cũng không được.
“Ngươi kém thì ta nói kém. Ngươi thắc mắc cái gì?”
Phất tay tỏ ý cuộc trò chuyện nên chấm dứt tại đây. Nàng để cô lại dùng bữa một mình, còn bản thân chuẩn bị bù đầu với công việc vẫn đang dang dở.
Đại khái khoảng 9 giờ sáng, Ngô Cẩn Ngôn thấy nàng gấp rút cùng ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bhtt-dong-tay/3101092/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.