Ngô Cẩn Ngôn lại tìm cách trốn khỏi đại bản doanh nhà họ Tần ngay trong đêm hôm ấy. Hơn nữa lần này chẳng ai có thể giúp đỡ cô cả, bởi vì trước đó cô đã phản bội Tần Tử Việt.
Đơn phương độc mã đi bộ trên đoạn đường dài chưa bao giờ là cách hay. Không chỉ vậy, mà vừa đi còn vừa phải tìm cách ẩn nấp, tránh để thuộc hạ nhận lệnh tuần tra phát hiện. Cho nên Ngô Cẩn Ngôn đã vô cùng cố gắng áp dụng tất cả khả năng sinh tồn sau gần hai năm sống tại nơi này, kết quả mất chừng nửa tiếng để đặt chân tới đường quốc lộ mà không bị ai ngăn cản.
Tuyệt, hiện tại chẳng có lấy một chiếc taxi hay xe riêng nào để cô có thể mặt dày xin quá giang.
Bình tĩnh xốc lại tinh thần, Ngô Cẩn Ngôn quyết định tiếp tục tiến về phía trước. Mặc kệ con đường này dẫn tới đâu, cô bây giờ chỉ cần rời khỏi Tần Lam.
***
Từng nói trên đời này kì diệu nhất vẫn luôn là duyên phận.
Khoảnh khắc Khương Tử Tân kêu thuộc hạ đỗ xe rồi nhảy xuống trước mặt cô, cô đã cho rằng hình như chính mình đã mệt đến hoa cả mắt.
“Tại sao ngươi lại ở đây?” Vô thức lùi về sau vài bước, Ngô Cẩn Ngôn trầm giọng hỏi.
“Câu này ta phải hỏi ngươi mới đúng.” Khương Tử Tân nhướn mày. “Đêm hôm khuya khoắt lại đeo balo một mình lang bạt ở ngoài đường. Chẳng lẽ ngươi bị tiểu di đuổi khỏi Tần gia rồi ư?”
Trước ánh nhìn đặc biệt dò xét
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bhtt-dong-tay/3101054/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.