Ngô Cẩn Ngôn cảm thấy nữ nhân mình yêu đích thị là điên rồi. Mặc dù trước đó nàng vẫn điên...
Nguyên lai sáng sớm hôm sau, nàng chẳng những không quản cơ thể mình thế nào. Trực tiếp kéo dậy liên tiếp đòi mình bồi nàng đi tham quan.
"Tham quan cái gì? Nơi này ngoại trừ địa bàn của Khương gia cùng Phó gia, ngươi còn muốn biết thêm cái gì? Vả lại chuyện lần trước... ta biết ngươi vẫn chưa hoàn toàn giải quyết xong. Ngươi ở nơi này tung tăng ra ngoài, ngộ nhỡ bị cấp dưới của chị gái ngươi bắt được thì sao?"
"Ngươi biết nàng hiện tại thế nào không?" Nhắc đến chuyện cũ, sắc mặt của nàng thoáng thay đổi.
"Ai biết."
"Nàng gãy xương sườn, rạn xương đùi, chưa kể vết thương ngoài da."
Vừa nói vừa thản nhiên đưa mắt quan sát cô. Trông dáng vẻ từ kinh ngạc chuyển qua trầm mặc, nàng không khỏi chế nhạo: "Thế nào? Đau lòng rồi à?"
"Ta lo bản thân mình và ngươi còn chưa xong, làm sao có khả năng lo thêm người khác?" Ngô Cẩn Ngôn thành thật đáp.
Phi thường hài lòng cười một tiếng, Tần Lam rất hào sảng ban cho cô một nụ hôn nơi gò má.
"Ngoan lắm. Ta rất thích nghe những lời như vậy."
***
Thay đồ rồi theo nàng rời khỏi khách sạn. Thời điểm ngồi vào trong xe, Ngô Cẩn Ngôn sống lưng không khỏi chảy mồ hôi lạnh vì ánh mắt đầy nghi ngờ cùng cảnh giác của Xa Thi Mạn và Vương Quán Dật.
"Đương gia, hiện tại chúng ta đi đâu?" Thói quen lâu ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bhtt-dong-tay/3101045/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.