Cũng đã qua khoảng thời gian dài kể từ lần cuối cùng Ngô Cẩn Ngôn trở về Tây thành. Vì thế thời điểm ngồi trên xe bên cạnh Tần Lam, ánh mắt cô chưa một phút rời khỏi con đường dẫn đến địa phương thân quen.
Có lẽ đến một lúc nào đó... cô vẫn nên tự mình trở về nơi đây.
"Ngươi đang cảm thấy thế nào?" Nàng bỗng lên tiếng hỏi cô.
Ngô Cẩn Ngôn vô thanh vô sắc đáp: "Còn có thể cảm thấy thế nào?"
Sở dĩ bản thân kể từ khi bước lên xe đã lâm vào trạng thái quay cuồng mụ mị, âu cũng là do điều duy nhất trong đầu cô nghĩ lúc này, đó chính là phải làm sao để đối mặt với bia mộ của mẹ cha?
Cô sai lầm rồi, sai lầm khi chọn phản bội tất cả để chạy theo tình yêu vốn chẳng thuộc về mình. Sai lầm khi thậm chí ngay từ ban đầu cô đã là trò đùa trong mắt người ta.
Tới cả kẻ mù cũng đủ khả năng để đánh giá cô quá đỗi ngu ngốc.
Chậm rãi nở nụ cười chế nhạo, Ngô Cẩn Ngôn bỗng vươn tay ôm nàng vào lòng, sau đó cúi đầu hôn lên mái tóc mình vẫn hằng vấn vương.
"Ta yêu ngươi nhiều lắm, Lam Lam."
Tần Lam đôi hàng mi khẽ động.
Tại sao khi nghe những lời này của cô, lòng nàng bỗng mãnh liệt dâng lên cảm giác bất an?
***
Xe đi qua trung tâm thành phố, đến ngoại ô rộng lớn rồi rẽ vào khu nghĩa trang nằm đơn độc trên quả đồi nhỏ - nơi phía Tây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bhtt-dong-tay/3101030/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.