Bước chân của Trầm Dao Quân tức khắc dừng lại!
Di, từ lúc nào Thái tử ngu ngốc này lại đột nhiên trở nên thông suốt như vậy đây? Vậy mà hắn lại phát hiện ra mình chỉ là giả bộ ngốc? Nhưng mà hơn sáu năm mới phát hiện ra, quả thật cũng đủ trì độn rồi!
Trầm Dao Quân quay đầu lại, tiếp tục vẻ mặt dốt nát cùng vô tri: "Hu hu hu... Thái tử ca ca nói cái gì vậy? Thật là hù chết A Dao nha!"
Đây là muốn bị đánh chết vẫn không chịu nhận hay sao? Trầm Vân Tân cười lạnh một tiếng rồi nói: "Bị ngươi che mắt nhiều năm như vậy, bây giờ vẫn cho là còn có thể che được? Lá thư này là do ngươi đưa? Ngươi lại còn một mực giả làm heo ăn cọp? Có giả bộ tiếp cũng đâu còn có ý nghĩa gì!"
Trầm Dao Quân ngoẹo đầu: "Nhưng mà A Dao thật sự không biết nha. Thái tử ca ca cầm kiếm hướng về phía A Dao như vậy, là muốn giết A Dao hay sao? A Dao thật là sợ sợ! Mỹ Nhân Nữ Phó mau tới cứu A Dao!" Tiếng gào khóc này lớn hơn ai hết. Rèn luyện nhiều năm như vậy rồi, nên giờ tiếng khóc này cực kỳ vang dội.
Tiếng khóc lấn át cả tiếng gió, trên đường phố trống vắng chỉ vang vọng tiếng gào khóc đến kinh tâm động phách của công chúa, thật giống như là Trầm Vân Tân đang ngược đãi trẻ nhỏ vậy.
Trầm Vân Tân chần chừ mất một lúc. Sở dĩ hắn không vội gán cho công tử Du tội danh bất kính đối với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bhtt-de-su/3272053/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.