Lý Tấn Nhất chăm chú nhìn bọn họ.
Đối phương lại không một chút chú ý tới tên ăn mày nhỏ trước cửa này. Giữa tuyết sa gió thổi, tiểu khất cái đã bị lạnh cóng đến run lẩy bẩy.
Hoa Xà sơn là cái nơi nghèo đến nỗi ngay cả cơm ăn còn không đủ no chớ nói chi đến quần áo đủ mặc. Từ nhỏ đến lớn, hai sư tỷ muội toàn dựa vào run rẩy để làm ấm cơ thể. Cũng may là có nội lực hộ thể, nên mới không đến nỗi bị đông cứng mà chết.
Từ trong cửa sổ Lý Quý Hâm nhìn Lý Tấn Nhất, Tấn Nhất trừng mắt nhìn lại, tỏ vẻ chính mình không có việc gì.
Giả bộ làm tiểu khất cái là kỹ năng tuyệt hảo của nàng, giống như công chúa ngốc giả bộ làm kẻ ngốc vậy.
"Này, chưởng quỹ..." Mấy tên tráng hán hỏi: "Gần đây còn có khách từ nơi khác đến ở trọ hay không?"
Chưởng quỹ không muốn trêu chọc đám người trong giang hồ này: "Ta nói cho khách quan biết a, nơi này tuy có hơi vắng vẻ một chút, nhưng dầu gì cũng là con đường duy nhất vào kinh. Khách từ nơi khác đến ngày nào chẳng có, vậy người các ngươi muốn hỏi chính là?"
"Đại ca, chúng ta ngày đêm kiên trình chạy tới, tốc độ của bọn họ chưa chắc đã nhanh như vậy." Một người trong đó hạ thấp giọng nói.
Người cầm đầu gật đầu một cái, hắn xua tay đuổi chưởng quỹ đi.
Lý Tấn Nhất một mực im lặng lắng nghe. Có trời mới biết, việc để cho một đứa nhóc thích nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bhtt-de-su/3272048/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.