Dù sao bây giờ Trường Ninh công chúa cũng đã không còn là kẻ ngốc nữa, vậy nên khi nàng trợn mắt lên nhìn, cả người nàng lập tức toát ra cái hào khí hoàng môn. Nó khiến cho người ta không lạnh mà run.
Kẻ ngốc vốn phải lệ thuộc vào nữ phó, nhưng một Trường Ninh công chúa không ngốc thì sẽ không cho phép bất cứ người nào động tới nữ phó của mình, dù chỉ là một cọng tóc.
Trầm Vân Tân cũng không khỏi giật mình kinh hãi. Hắn không ngờ tới việc Trầm Dao Quân dám ở trước triều mà mắt không thấy thượng tôn.
Hắn lập tức cười lạnh rồi nói: "Ta có nói sai hay sao?"
"Một khi ta đã muốn xuất cung, ai cũng không ngăn được ta, như vậy thì có quan hệ gì tới nữ phó? Hơn nữa, khi ta muốn hồi cung, là thời điểm ta còn ở Thiên Ngung, còn không phải Thái tử đã bao vây khách sạn, không cho phép ta đi ra ngoài, dù chỉ một bước? Nếu nói như vậy, sau khi ta đã biết sai rồi, đã chuẩn bị hồi cung, vậy nhưng Thái tử lại ba lần bảy lượt ngăn cản. Như vậy thì liệu có phải Thái tử cũng nên chịu phạt hay không? Thưởng phạt cũng cần phải công minh, không thể bên nặng bên nhẹ." Trầm Dao Quân không một chút sợ hãi nhìn thẳng vào mắt Trầm Vân Tân. Hiện tại là lúc hoàng đế đang tìm trăm phương ngàn kế chèn ép Trầm Vân Tân, vậy mà nàng lại can thiệp vào như thế, chỉ sợ là Trầm Vân Tân không có kết quả gì tốt.
Trầm Dao Quân lại càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bhtt-de-su/2497670/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.