Chương trước
Chương sau
Edit + Beta: ALice.

Vài phút sau, nhóm người tới nơi.

Đứng ở ngoài cửa lớn của nhà hàng cơm Tây, cửa kính cảm ứng kín mít tự động mở ra.

Ngay sau đó, nhân viên phục vụ Omega mặc đồng phục trắng hồng, đứng thành hai hàng thẳng tắp ở hai bên hơi hơi mỉm cười với Bồ Dao Tri và bạn giường.

"Hoan nghênh các vị khách quý đã đến."

Bạn giường nghe giọng nói mềm ấm của Omega, không khỏi lập tức hít một hơi thật sâu.

Ôi...... Đây là những nhà hàng cơm tây xa hoa mà chỉ những nhân sĩ thượng lưu mới có thể đến sao, quả thực là không tầm thường mà.

Nhìn bộ dáng chưa hiểu việc đời kia của 'bạn trai' Bồ Dao Tri, giữa mày Cung Trầm tức khắc không khỏi nhăn càng chặt, vẻ mặt ghét bỏ trong lúc nhất thời cũng càng thêm rõ ràng.

Hắn cũng càng thêm khó hiểu.

Khó hiểu vì sao Bồ Dao Tri có thể coi trọng cậu ta.

Sau khi đi vào tiệm cơm Tây, bạn giường hít một hơi thật sâu xong liền bắt đầu ngơ ngác.

Kế tiếp phải đi đâu đây?

Hay là để nhân viên phục vụ dẫn đường?

Trong lúc bạn giường còn đang ngơ ngác, thì Cung Trầm mặt không cảm xúc mà lấy một chiếc thẻ đen mạ vàng từ trong túi của mình đưa qua.

Omega thật cẩn thận mà tiếp nhận.

Omega nhận lấy thẻ đen, sau khi nhìn thấy mã số danh sách trên thẻ đen xon,g thì thái độ đối với Cung Trầm trong nháy mắt cũng trở nên cực kỳ kính cẩn tuân theo, chỉ thấy cô hơi hơi nghiêng người khom lưng vươn tay.

"Mời các vị khách quý đi theo tôi."

Cung Trầm lạnh mặt, nhấc chân liền đi.

Sau khi nhìn thấy thẻ đen mà Cung Trầm vừa đưa ra, rồi đến thái độ vô cùng cung kính ngay tức khắc của hai Omega xinh đẹp đáng yêu kia. Lập tức, bạn giường liền có nhận thức hoàn toàn mới đối với thân phận của vị 'Cung tổng' này.

Có thể khiến cho thái độ của nhân viên phục vụ trong nhà hàng cơm Tây xa hoa cung kính như thế, thì tuyệt đối không phải là dạng nhân sĩ thượng lưu bình thường rồi!

Chắc chắn phải là kiểu người ở đỉnh tầng đấy!

Nếu có thể thông đồng được...... vậy tuyệt đối chính là gả cho một ngọn núi vàng mà mỗi người đều muốn rồi!

Tuy rằng Bồ Dao Tri vừa mới nói với cậu ta, vị Cung tổng này không có hứng thú với Beta, đặc biệt là loại Beta cấp thấp như bọn họ thì lại càng không thể sinh ra nửa phần hứng thú.

Nhưng mà.

Nếu đã nhìn thấy Cung Trầm, muốn không động lòng thì thật sự là quá khó khăn rồi đấy!

Bất kể là thân phận, ngoại hình, hay là khí thế, thì mỗi một điều kiện của Cung Trầm chỉ nhìn thôi cũng đã khiến bạn giường cực kì động lòng.

Cho dù là không thành công, thì thử xem cũng không mất miếng thịt nào mà.

Hơn nữa, nói không chừng có thể thật sự câu được Alpha cực phẩm này tới tay thì sao?

Vì thế, ngay lúc Cung Trầm đang muốn chuẩn bị đi lướt qua cậu ta, thì cậu ta liền nhịn không được mà trộm ném một cái liếc mắt quyến rũ về phía Cung Trầm.

Cung Trầm trong lúc vô tình thoáng nhìn, bước chân chợt dừng.

Hắn hồ nghi mà nhìn về phía bạn giường.

Vừa rồi...... Là hắn nhìn lầm sao?

Cung Trầm nhíu mày, theo bản năng lại chuyển tầm mắt về phía Bồ Dao Tri.

Chỉ thấy người sau thần sắc như thường, nét mặt thản nhiên không hề có gì khác thường.

Truyện chỉ được đăng tại Wattpad phuthuytuyet07 và Wordpress ALice's House.

Cung Trầm thấy thế liền thu hồi tầm mắt, nghĩ thầm hẳn là do mình nhìn lầm rồi thôi.

Tuy rằng nghĩ như vậy.

Nhưng tận đáy lòng, đã gieo xuống hạt giống ngờ vực.

Nhân viên phục vụ Omega đưa đoàn người tới chỗ an tĩnh nhất lầu hai.

Cũng chính là phía cuối nhất.

Là vị trí vừa rồi mà Hà Thư Quân và Cung Trầm đang ngồi.

Vừa rồi chỉ có hai người, nên ngồi đối diện với nhau là được.

Nhưng lúc này là bốn người, vậy hoàn toàn không giống với lúc nãy.

Đầu tiên, ai ngồi chung với ai cũng là một vấn đề.

Dù sao hôm nay cũng mới là lần đầu tiên gặp mặt của Cung Trầm và Hà Thư Quân. Bồ Dao Tri và vị bạn giường mới kia cũng là lần đầu tiên gặp mặt.

Muốn nói đến mức độ quen thuộc, thì thật ra theo lý mà nói hẳn Bồ Dao Tri và Cung Trầm mới càng quen thuộc hơn một ít mới đúng.

Lúc này, Hà Thư Quân đứng ở cạnh bàn ăn và cũng là Omega duy nhất ở đây, cậu ta vẻ mặt do dự liếc mắt nhìn Alpha một cái.

Cậu ta nai con chạy loạn, tim đập như trống, chờ động tác kế tác của Alpha.

Đây vẫn là lần đầu tiên bạn giường tới loại nhà hàng cơm Tây xa hoa này nên chân tay luống cuống. Hơn nữa, tối nay cậu ta đến đây để ăn ké, những người khác còn chưa động, vì thế trong lúc nhất thời cậu ta đứng ở bên cạnh bàn cũng không dám động.

Đương nhiên.

Nếu có thể được ngồi chung với vị Cung tổng này, vậy thì lại càng tốt.

Trong lúc nhất thời Cung Trầm cũng không nhúc nhích.

Hắn ngước mắt, liếc mắt nhìn Bồ Dao Tri một cái.

Ẩn ý không cần nói cũng biết.

Trong lòng Bồ Dao Tri lại không loanh quanh lòng vòng nhiều như vậy. Bây giờ cậu chỉ muốn ăn cơm xong cho nhanh, sau đó Cung Trầm trả thẻ phòng cho cậu để cậu và bạn giường mới rời đi mà thôi.

Cho nên mới vừa đến cạnh bàn ăn, cậu nhìn cũng không nhìn ba người xung quanh một cái, lập tức mặt không đổi sắc mà kéo ghế dựa ra, thản nhiên ngồi xuống.

Bồ Dao Tri ngồi xuống xong, Cung Trầm thấy thế trong đầu gần như là theo bản năng mà chuẩn bị ngồi xuống ở bên cạnh Bồ Dao Tri.

Hắn không tính toán ngồi chung với Hà Thư Quân.

Còn vị bạn trai của Bồ Dao Tri này, thì hắn càng ghét bỏ đến cực điểm.

Nhưng không ngờ.

Động tác của vị 'bạn trai' kia còn nhanh hơn, gần như là Bồ Dao Tri vừa mới ngồi xuống xong thì cậu ta liền vui rạo rực chạy đến ngồi xuống bên cạnh Bồ Dao Tri.

Cung Trầm: "......"

Cung Trầm trầm mặc mà liếc mắt nhìn đối phương một cái.

Nếu nói, từ ban đầu độ hảo cảm của hắn với đối phương là -1.

Như vậy hiện tại, đã biến thành là -1000000.

Nhưng nghiêm túc nghĩ lại thì cậu ta mới là bạn trai của Bồ Dao Tri, cậu ta muốn ngồi chung với Bồ Dao Tri cũng là việc bình thường.

Ngược lại nếu hắn ngồi cùng với Bồ Dao Tri thì kia mới gọi là không bình thường.

Đúng vậy, hai người yêu nhau ở cùng một chỗ, kia mới gọi là theo lý thường, hợp tình hợp lý.

Nhưng không biết vì sao, lúc này nhìn hình ảnh hai người ngọt ngào ngồi cùng nhau, Cung Trầm càng nhìn thì tâm tình càng thêm không vui.

Cung Trầm cũng không quá rõ ràng sự không vui của mình đến từ nơi nào.

Hắn đen mặt, sắc mặt âm trầm mà ngồi đối diện với Bồ Dao Tri.

Vì thế cuối cùng chỉ còn lại một vị trí.

Mặt của Hà Thư Quân ửng đỏ, ngồi xuống chỗ bên cạnh Cung Trầm.

Nhưng thật đáng tiếc.

Cung Trầm không có bất cứ hứng thú gì với cậu ta.

Từ đầu tới cuối, cũng không hề quay lại liếc mắt nhìn cậu ta một cái.

Hà Thư Quân quay đầu nhìn Cung Trầm vẻ mặt lạnh nhạt, trong lòng tràn đầy đều là mất mát.

Ngược lại vị bạn trai kia của Bồ Dao Tri, Cung Trầm nhíu mày nhìn thoáng qua một cái.

......Tuy rằng vẫn luôn là ánh mắt vô cùng ghét bỏ.

Cung Trầm nhíu mày cứ nhìn rồi lại nhìn vị bạn giường mới này của Bồ Dao Tri. Người sau hiểu lầm tưởng Cung Trầm coi trọng mình thì trong lòng không khỏi bắt đầu cực kì kích động.

Nhưng ngại với 'bạn trai nhỏ' của Cung Trầm đang ngồi ở bên cạnh. Tuy rằng cậu ta chẳng có điểm mấu chốt đạo đức gì, nhưng cuối cùng vẫn không dám quá lỗ mãng.

Dù sao vị 'bạn trai nhỏ' này nhìn cũng không giống như là công tử của gia đình bình thường. Nếu đến lúc đó câu dẫn không được, ngược lại còn chọc giận vị công tử Omega này, vậy thì xong phim.

Bạn giường lại trộm liếc mắt nhìn Cung Trầm một cái, trong lòng bắt đầu âm thầm tính toán.

Bên kia.

Sau khi bốn người lục tục vào chỗ xong, thì nhân viên phục vụ lập tức tiến lên đưa bốn quyển thực đơn.

Bạn giường tiếp nhận thực đơn, cúi đầu nhìn xuống.

Sau đó ánh mắt đầu tiên liền trợn tròn mắt.

Bởi vì trên thực đơn viết tất cả đều bằng tiếng Pháp.

Nhưng cậu ta lại ngượng ngùng nói mình xem không hiểu, hơn nữa nhân viên phục vụ còn chờ ở bên cạnh, nếu cứ như vậy mà nói thẳng là xem không hiểu, vậy thì quá mất mặt rồi.

Vì thế cậu ta tùy tay chỉ chỉ ở trên thực đơn.

"Món này, còn có món này nữa."

"Được, tiên sinh."

Cung Trầm biết thực đơn được viết bằng tiếng Pháp, Beta có gia cảnh bình thường giống như Bồ Dao Tri trên cơ bản không có khả năng đọc hiểu.

Bởi vậy sau khi Bồ Dao Tri tiếp nhận thực đơn, hắn nhìn thực đơn trước mặt mình thì môi mỏng hơi mở chuẩn bị kiên nhẫn phiên dịch cho Bồ Dao Tri.

Nhưng không ngờ.

Hắn còn chưa kịp mở miệng thì chỉ thấy sau khi Bồ Dao Tri tiếp nhận thực đơn xong, chỉ tiện tay lật vài cái liền không có hứng thú gì mà đặt ở một bên.

Bởi vì không đói bụng, cho nên cậu cũng không có bất cứ hứng thú gì đối với thực đơn.

Tiếp theo, chỉ nghe Bồ Dao Tri thuận miệng nói: "Giống với cậu ấy."

Nhân viên phục vụ cung kính mà đáp: "Được, tiên sinh."

Vẻ mặt Cung Trầm cứng lại.

Phu xướng phu tùy.

Hợp tình hợp lý.

Nhưng Cung Trầm lại chỉ cảm thấy lửa giận tức khắc dâng lên.

Hắn bưng cái ly pha lê trước mặt lên, mặt không cảm xúc mà uống mạnh một ngụm.

Nước lạnh đến tận xương rót xuống yết hầu, thì lúc này lửa giận nơi đáy lòng Cung Trầm mới thoáng giảm xuống một chút.

Cung Trầm tùy tay chỉ chỉ ở trên thực đơn, tiếp theo lửa giận càng tăng mà ném thực đơn vào lòng nhân viên phục vụ.

Hà Thư Quân vội vàng nói câu giống với Cung tiên sinh xong, sau đó mới cẩn thận trả lại thực đơn cho nhân viên phục vụ.

Gọi món ăn xong, tiếp theo Cung Trầm kéo kéo khóe miệng, đột nhiên nói: "Hai vị nhìn qua cực kỳ ân ái nhỉ."

Những lời này của Cung Trầm đột nhiên không kịp phòng ngừa, khiến cho Bồ Dao Tri cũng không khỏi sửng sốt.

Nghe thế, Bồ Dao Tri vẻ mặt quái dị.

Cậu nhíu mày: "...... Phải không?"

Nghĩ là Bồ Dao Tri khiêm tốn, ý trào phúng trong mắt Cung Trầm tức khắc càng sâu.

Cung Trầm không chút do dự trả lời: "Đương nhiên."

Vẻ mặt Bồ Dao Tri quái dị, thần sắc cũng càng thêm vi diệu.

Bồ Dao Tri theo bản năng mà nhìn về phía người ngồi bên cạnh mình.

Cậu dùng ánh mắt xem kỹ, đánh giá trên dưới một lần vị bạn giường mới tối nay của mình.

Ân...... ái sao?

Thoạt nhìn cậu và cậu ta ân ái sao?

Ánh mắt của Bồ Dao Tri là ánh mắt cực kỳ xem kỹ, không mang theo bất cứ cảm tình gì.

Nhưng mà.

Ở trong mắt Cung Trầm phía đối diện, thì ánh mắt này của Bồ Dao Tri quả thực tràn ngập tình yêu.

Ngực của Cung Trầm cứng lại, sắc mặt tức khắc càng trầm.

Chiều cao bình thường, bộ dáng bình thường, khí chất lại càng không có, ăn mặc cũng tục khó dằn nổi như vậy.

Còn không được nửa phần so với hắn.

Rốt cuộc thì Bồ Dao Tri coi trọng người này ở điểm nào?

Đối diện.

Bồ Dao Tri liếc mắt nhìn bạn giường mới một cái, lại nhớ lại hành động với cậu ta dọc theo đường đi vừa nãy.

Cậu không nhìn ra có gì để ân ái.

Càng nghĩ tiếp chỉ càng cảm thấy Cung Trầm chỉ là thuận miệng vừa nói, cho nên cậu cũng không hề tiếp tục nghĩ sâu về chuyện này nữa.

Bởi vì giải thích rất phiền toái, hơn nữa cũng không phải là quan hệ đáng giá công khai gì, cho nên cậu cũng không có dự định đi giải thích quan hệ giữa cậu và một người khác cho Cung Trầm.

Mang theo lễ tiết cơ bản, Bồ Dao Tri nhàn nhạt trả lời: "Cung tổng và vị tiên sinh này cũng nhìn cực kỳ ân ái."

Cung Trầm sửng sốt, đột nhiên không kịp phòng ngừa.

Bên cạnh.

Hà Thư Quân cũng sửng sốt theo, khuôn mặt nhỏ đỏ lên, nói: "Anh hiểu lầm rồi, quan hệ giữa tôi và Cung tiên sinh còn không phải loại quan hệ này......"

Nhìn vẻ mặt đạm nhiên của Bồ Dao Tri, lại nhớ đến hành động ân ái dọc theo đường đi giữa Beta này và 'bạn trai', Cung Trầm càng thêm lòng dạ không thuận. Tiếp theo, chỉ thấy hắn kéo kéo khóe miệng, không lý do mà tức giận với Bồ Dao Tri: "Cảm tạ Bồ tiên sinh khích lệ, chúng tôi nào có xứng đôi bằng với hai vị được."

Hà Thư Quân ngẩn ra, kinh ngạc quay đầu lại liếc mắt nhìn Cung Trầm một cái.

Một lát sau cậu ta lấy lại tinh thần, lại cầm lòng không đậu mà cúi đầu xuống, đỏ mặt.

Đã chắc chắn Cung Trầm chỉ là thuận miệng vừa nói nên Bồ Dao Tri cũng không để ý thêm.

Nhưng bạn giường một bên sau khi nghe được lời này xong, thì vẻ mặt rất là kinh ngạc.

Bọn họ vậy mà nhìn xứng đôi sao?

Bạn giường kinh ngạc, nhịn không được mà tò mò đặt câu hỏi: "Thật vậy chăng? Chúng tôi thật sự nhìn xứng đôi như vậy sao?"

Bạn giường chỉ đơn thuần tò mò dò hỏi mà thôi.

Nhưng vào tai Cung Trầm, vậy hoàn toàn lại có ý khác.

—— không thể nghi ngờ là cùng cấp với khoe ra.

Tới lúc này, vẻ ung dung trên mặt Cung Trầm đã sớm biến mất hầu như không còn.

Chỉ thấy sắc mặt của Cung Trầm trầm rồi lại trầm, đã khó coi tới mức không thể lại khó coi hơn.

Cung Trầm không đáp.

Nếu vừa rồi đã nói ra câu nói kia, vậy hắn hiển nhiên không thể nói không phải.

Vì nếu nói như vậy.

Vậy đồng nghĩa với việc bảo hắn trợn mắt nói dối.

Xứng đôi à?

Cũng không nhìn xem mình là mặt hàng gì, cậu ta có nửa phần nào xứng đôi được Bồ Dao Tri?

Cung Trầm trực tiếp làm lơ vấn đề này, đột nhiên thay đổi đề tài, hỏi: "Vị tiên sinh này hiện đang công tác ở công ty nào?"

Hỏi cậu ta bây giờ đang làm ở đâu á?

Là muốn chuẩn bị điều cậu ta đến làm bí thư hầu cận đúng không?

Bạn giường hưng phấn thầm nghĩ.

Bạn giường mừng thầm, sau đó không chút do dự nói: "Trước mắt còn đang ở nhà chờ sắp xếp việc làm, vẫn chưa biết nên đi làm ở đâu."

Sắc mặt Cung Trầm lại lần nữa cứng lại.

Vậy mà ngay cả công việc cũng không có?

Người Bồ Dao Tri nhìn trúng, thế mà là loại này mặt hàng này sao??

Cung Trầm cau mày, lại hỏi lần nữa: "Vậy hiện tại có định hướng nghề nghiệp gì hay không?"

Bạn giường lại lần nữa lắc đầu: "Không có."

Vẻ mặt Cung Trầm vặn vẹo, nhịn không được truy vấn, "Không có công việc, trước mắt cũng không có bất cứ định hướng nghề nghiệp gì. Chẳng lẽ mãi cho đến bây giờ, cậu chỉ luôn ở nhà làm một...... người chờ sắp xếp việc làm à?"

Cung Trầm nhịn một chút, vẫn nén hai chữ phế vật này lại. Bạn giường ngượng ngùng gật đầu, đáp: "Đúng vậy."

Bạn giường đáp xong, trong lòng thầm nghĩ: Mình đã ám chỉ rõ ràng đến như vậy, hắn hẳn là sẽ nghe ra chứ?

Cậu ta không đi làm cũng không có định hướng nghề nghiệp, đến công ty của hắn, bị hắn bao dưỡng quy tắc ngầm, không phải vừa lúc sao!

Nghe đến đó, Cung Trầm không khỏi giơ tay, đầu đau muốn nứt ra mà đè đè huyệt Thái Dương.

Hắn vốn tưởng rằng, đối phương chỉ là bộ dạng thường thường, điều kiện bình thường, kiến thức cũng lên không được mặt bàn mà thôi.

Nhưng không nghĩ tới.

Lại căn bản chính là mộttên phế vật, chỉ biết ở nhà ăn no chờ chết.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.