Các lớp đã tập trung lại với nhau, cậu tách riêng với mọi người đứng ở phía ngoài hàng kế cuối, cắn môi đầy không cam lòng.
Vì quá đông nê Lục Sở nhìn không cậu đang ở đâu nên yên vị ở một chỗ.
“Cậu có sao không?”
Một bạn nữ ở dãy bên cạnh nhìn qua thấy sắc mặt cậu không tốt lắm, vỗ vỗ vai hỏi thăm.
Cậu ngước sang: “Có, nhiều sao lắm…”
Bạn nữ đó nhìn cậu thở dài với ánh mắt đồng cảm: “Không sao, rồi cũng sẽ qua thôi…! Mạnh mẽ lên bạn!”
Kỷ Duyệt bật cười.
“Cậu tên gì?” Kỷ Duyệt hỏi.
“Tớ tên là Mộc Mộc, chào cậu nhé OAO”
Mộc Mộc…cậu không nhớ tên của cậu ta ở trong nguyên tác có nhắc tới hay đề cập gì, có lẽ chỉ là nhân vật quần chúng cho bộ tiểu thuyết này thôi, vậy thì cậu có thể thoải mái với cổ hơn nhiều chút…
Điện thoại Mộc Mộc sáng lên, cậu bị thu hút nhìn vào.
Màn hình điện thoại là một con mèo trắng đang co tròn lại ngủ trông rất dễ thương.
Thấy cậu nhìn, Mộc Mộc vui vẻ giới thiệu: “ Đây là meo meo nhà tớ gọi nó là Chanh”
Kỷ Duyệt nhìn Chanh ở trên điện thoại, bất giác khựng lại một chút.
…----------------…
Ngày 24 tháng 8.
Bản thân mình thật sự rất mệt nhưng cảm ơn trời đã mang Ali đến cho con…
Ali chính là lên con chó mà mình nuôi, nó dễ thương lắm, đợt đó mình bỏ nhà đi ra sống riêng dùng toàn bộ số tiền còn lại để mua Ali về.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/beta-trong-truyen-chi-muon-lam-ca-muoi/3556953/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.