Kết thúc buổi khai giảng, dòng học sinh tấp nập ai về lớp nấy. Kỷ Duyệt đi một mình ở cuối cậu rất hay tách mình ra khỏi đám đông. 
Trường này có cơ sở vật chất rất tốt, rất sạch sẽ, bàn đều thay mới. Giáo viên ở đây rất ưu tú nhưng ngoại lệ vẫn có giáo viên dạy giỏi nhưng nhận đút lót thiên vị học sinh, nâng điểm, nâng thứ hạng, nhà trường luôn cố gắng khắc phục nhưng quá đỗi gia thế học sinh quá khủng khiếp rất khó để cân bằng và hạn chế tối đa nhất có thể. 
Ầy, mấy cái tình tiết này thì chắc đa số các bộ thanh xuân vườn trường đều có một số tình cảnh như này. 
Lúc bước vào lớp mọi người đều háo hức chọn chỗ, cậu không mong bản thân có bạn cùng bàn, không monh được thân thiết hơn với ai nhưng chỉ mong học hành yên bình, được thì có một người bạn để tâm sự, đi chơi chung. 
Vị trí bàn thứ ba dãy số bốn ở vẫn còn trống, dư luôn một cái bàn, cậu tiến tới ngồi phía trong kế cửa sổ, thầm nghĩ bản thân có thể sẽ phải ngồi một mình nhưng cửa lớp lại mở ra thêm một lần nữa, một nam sinh đồng phục khá là tạo mốt, phá cách đi? Khuyên tai, tay kia cầm áo khoác bước vào. 
Giáo viên khẽ liếc mắt rồi thầm bỏ qua. 
Người kia nhìn một lúc thì thấy bên cạnh cậu còn một chỗ trống liền bước vào ngồi luôn. 
“Xin chào các bạn học sinh, tôi là Mỹ Duyên, phụ trách lớp chúng ta. Tôi mong cùng mọi người trải 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/beta-trong-truyen-chi-muon-lam-ca-muoi/3546227/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.