Chương trước
Chương sau
RùaV: Ôi nam à, giọng nghe hay đấy, là O?

Zoeyn: Là A.

Game thôi, tuy không phải đại alpha trội hoàn mĩ ba tốt bốn tế nhưng ít nhất trong game cũng phải nổ oai oai tí.

TưAn: Sống ở đâu?

Zoeyn: Thành phố K

ChiGialang: Ôi trùng hợp, bọn tôi cũng sống ở đó.

Zoenyn: Ồ

TưAn: Bọn tôi học ở Nhất Trung, lúc nào rảnh có thể hẹn nhau ra cafe.

RùaV: Đúng đúng! Tên tôi là Hà Địch, là O.

ChiGiaLang: Tôi là Lan Chi, B.

Zoeyn: Tôi tên bí ẩn, là A.



Người tên TưAn cười một tiếng rất nhỏ nhưng lại thu vào hết trong mic khiến ai cũng nghe.

RùaV: Oh mai chuối, Phó An Tư, cậu cười hả!???? Õ x Õ

ChiGiaLang: Con người chứ phải con bò đâu không biết cười!?

Kỷ Duyệt khựng một nhịp. Phó An Tư? Trùng tên…chắc vậy…

Nhưng cậu lại sựt nhớ ra một chuyện nữa đó chính là Phó An Tư tương lai triển vọng chính là một game thủ cho tựa game CDA này, Người này không phải dạng lạnh lùng gì, nhưng cũng không dễ nói chuyện mấy, học lực cũng tạm so về độ hoàn hảo thì thua xa Cố Diệp nam thần công chủ số một lòng cậu.

RùaV: Đánh xong ván chúng ta add wechat đy người bí ẩn.

Kỷ Duyệt định ừ một tiếng nhưng chợt nhớ ra, nếu đưa cho họ lập tức không phải là bị lộ thân phận rồi hay sao, còn nói dối, huống hồ bọn họ cũng chung chỗ ở, lại còn chung trường! Cậu nghĩ bản thân sẽ lập một acc mới không do dự mà ừ.

Sau khi xong mọi người hẹn tổ đội với nhau.

Zoeyn: Câc cậu đợi tôi xíu, tôi đi lấy nước.

Bảo đi lấy nước vậy thôi chứ âm thầm đi tạo tài khoản phụ đấy mà.



Cậu đã tên cho tài khoản này là Thùng Gạo.

Bọn họ add xong liền không khỏi bật cười.

ChiGiaLang: Thùng Gạo?? Phụt….haha quá mắc cười, tên này có nghĩa không?”

Kỷ Duyệt phình má, phụng phịu nói lại.

Zoeyn: Có đấy! Nếu người ta ví nỗi buồn như những hạt cát dưới đại dương vậy thì niềm vui của tôi lại đong đầy như một thùng gạo, giống như ví dụ khi cậu bỏ gạo trước rồi bỏ trứng lên thì sẽ không lún vào được mà khi bỏ trứng vào trước rồi bỏ gạo sẽ rất dễ dàng.

Kỷ Duyệt bất giác cười mỉm: Zoeyn: Giống như, một người ở trong trái tim của tôi cùng hoà vào những niềm vui của tôi dễ dàng, còn những người ngoài vĩnh viễn không thể hiểu.

TưAn: Trông nó cứ lạc quẻ nhưng thôi cho là có ý nghĩa đi, dù ví dụ chả liên quan gì chẳng hạn.

Cả bọn cười khùng với nhau xong, ChiGiaLang hỏi: Vậy Zoeyn cậu học ở đâu?

Kỷ Duyệt im lặng suy nghĩ.

Zoeyn: Tôi học cao trung Chi Các, cao tam.

RùaV: Gọi anh rồi, bọn em mới vào cao trung, mai khai giảng.

Kỷ Duyệt cười đắc chí trong lòng, tất nhiên rồi, nghe công chính Phó An Tư gọi một tiếng caca cho cậu cảm thấy như được nở mặt nở mày, cậu xem bộ này Phó An Tư toàn gọi nguyên chủ là con riêng nhà họ Kỷ, rồi gì gì bảy bảy bốn chín biệt danh để hạ bệ cậu ai nhớ cho hết.

TưAn: Anh, anh thùng gạo



ChiGiaLang: Phụt…Haha anh thùng gạo nghe cũng được!!!

Kỷ Duyệt nổi một đóm lửa trên đầu: ranh connnnn!!!!!

Zoeyn: Tôi nghỉ nhé, có việc.

Nói xong cậu liền thoát game luôn. Lát sau wechat có tin nhắn từ Phó An Tư gửi đến.

Phó An Tư: Không chơi nữa?

Thùng Gạo: Ừm không chơi nữa.

Phó An Tư: Vậy khi nào chơi?



Thùng Gạo: Nào rảnh thì online thôi UwU.

Phó An Tư đột nhiên gửi voice cho cậu làm cậu hú hồn.

- Thùng Gạo caca nào chơi alo bé nha\~

Kỷ Duyệt xém nữa là ném điện thoại, người đang nhắn với cậu có phải Phó An Tư thật không vậy? Nếu cậu ta mà biết cậu là Kỷ Duyệt, đứa con riêng nhà họ Kỷ mà hắn luôn khinh thường thì chắc sẽ vui lắm, lộ biểu cảm gì đây ta??

Cậu thật sự không ngờ Phó An Tư sẽ nói như vậy, nhất thời bất động không biết nên làm gì tiếp theo, đối phương đã mở lời.

Phó An Tư: Bị doạ rồi?

Thùng Gạo: Ừ, bị doạ thật [Gấu xám tổn thương]

Phía bên kia, ngồi trên chiếc ghế chuyên dụng, trước mặt là bộ PC trăm củ tay cầm điện thoại, gương mặt trầm ổn bỗng nhiên để lộ một nụ cười, nụ cười thiêu chết lòng bao cô gái.

Phó An Tư không hay nghiêm túc lắm, đa số sẽ hơi cợt nhả và sượng trân, nhưng khi ánh mắt dồn vào thật sự lộ một nụ cười sẽ hệt như tiên nữ- thần tiên caca giáng trần, rất khó cưỡng. Hắn ung dung gõ phím tiếp.

Phó An Tư: Anh tên gì?

Thùng Gạo: Gọi sao cũng được.

Phó An Tư nghi ngờ nói tiếp: Tại sao không cho biết tên? [Khủng long khó hiểu]

Thùng Gạo: Vì như vậy sẽ rất thần bí, toát lên vẻ alpha đẹp trai thần bí [Tên trộm lưu manh]

Phó An Tư ba chấm không biết nên nói gì.

Phó An Tư: Dù sao cũng xấu hơn tôi.

Kỷ Duyệt nhếch mép.

Thùng Gạo: Gửi ảnh cậu kèm sáu múi đây rồi chúng ta tiếp tục nói chuyện nhé [Meme mèo]

Đối phương bên kia khựng lại một chút, miệng lai cong lên. Hắn là người dám thách dám làm trong phạm vi có thể, hắn đều chơi hết. Vậy là hắn cởi chiếc áo phông đen ra, camera điện thoại hướng lên góc cao cùng với body, ‘tách’ chụp xong liền gửi qua cho cậu không chỉnh, không filter.

Kỷ Duyệt nghĩ đối phương sẽ không liều như vậy, sau khi nhận ảnh thì hết con mẹ nó hồn.

Múi nào ra múi nấy, gương mặt góc cạnh. Căng góc rất đẹp lại còn rất chuẩn.

Thùng Gạo: Tạm Được.

Phó An Tư: …
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.