Chương trước
Chương sau
Nhà vua lo lắng xử lý các thông tin để đưa ra cách hỗ trợ cho Adios " Người gửi tin báo về con tàu vũ trụ ở châu phi không ngờ lại là Evan Erlando, sao cậu ta lại xuất hiện ở đó?".

" Bệ hạ, có binh sĩ điều tra ở khu vực vị trí mà ngài công tước Evan đã gửi phát hiện ra một binh lính người Black-burn bị đánh ngất cùng một mảnh giấy viết tay".

" Mau đưa ta xem".

Đúng lúc này hoàng hậu biết tin liền chạy tới, lâu lắm rồi hai người họ mới nhìn mặt nhau, chuyện giận dỗi tạm bỏ qua, trước hết phải xem tình hình chuyện Lâm Triết bị bắt cóc đã.

Vecsate nhận lấy tờ giấy mà binh lính đang giữ rồi đi tới chỗ Halem cùng nhau xem.

'Ta là EE, ta đang đi dạo phố thì phát hiện có người khả nghi nên đi theo thì phát hiện hai hoàng tử của Blackburn đỗ phi cơ ở một hơi vắng vẻ, nghi ngờ có âm mưu gì đó nên ta đã lẻn vào phi cơ của họ bắt được một tên lính

Blackburn và tráo đổi thân phận với hắn, nếu các người đọc được dòng chữ này thì ta đã đi cùng với bọn chúng rồi, trong con chip căn cước trong người ta có gắn theo định vị mã code DQXS- 7866'.

Halem lập tức cho người gửi tin này tới cho Adios, cùng lúc đó liên lạc tới trạm tàu không gian tìm kiếm vị trí định vị của Evan để lần theo vị trí con tàu mà Lâm Triết bị đem đi.

" Thì ra đó là lí do cậu lên được đây?" Lâm Triết vô cùng khâm phục sự gan dạ của Evan, cùng là Omega nhưng ý trí của người này mạnh mẽ như một Alpha vậy, quả nhiên là người lớn lên ở hành tinh hoang, có thể sống sót ở hành tinh hoang đương nhiên không thể ngây thơ, yếu ớt được.

" Hiện tại tôi vẫn phải duy trì giả dạng làm binh lính ở trên tàu, không thể ở lại lâu ở nơi này, cậu phải cẩn thận, tôi sẽ tìm cách, tôi tin không lâu nữa thượng tướng sẽ đuổi kịp chúng ta thôi".

Lâm Triết vốn đang rất hoảng sợ nhưng bây giờ cậu cảm thấy tốt hơn rồi, không tuyệt vọng, cậu vẫn còn hy vọng, hy vọng này là do Evan mang tới, nhất định cậu phải quay về.

Bên ngoài bỗng có tiếng chân vang lên, Evan cảnh giác phát hiện lập tức trốn tạm vào cái tủ ở gần đó.

Elena thản nhiền mở cửa bước vào, cô ta nhìn quanh phòng, Lầm Triết sợ Evan bị phát hiện nên liền lền tiềng.

" Không có ai đâu, là tôi tự mình gỡ bịt mắt ra".

Elena nhướn mày đặt mâm cơm đầy đủ thịt và rau lên bàn cạnh giường " Mau ăn đi không đói", nói rồi liền cởi trói cho Lâm Triết, dù sao đang ở trên tàu vũ trụ, có muốn chạy cũng không chạy đi đâu được.

Lâm Triết không muốn dây dưa lâu với cô ta, Evan vẫn còn đang trốn trong phòng, càng dây dưa lâu thì càng dễ bị phát hiện.

Cậu đáp ừ một cái rồi cầm thìa lên ăn, dù sao cậu cũng đói rồi, không thể bỏ đói mấy đứa nhóc được, để ba đứa có thể phát triển khỏe mạnh, cậu phải ăn rất nhiều.

Elena ngồi xuống ghế vắt chân lên "Sao? Không sợ đồ ăn bị tẩm độc à?".



Lâm Triết lườm cô ta một cái rồi vẫn cắm đầu ăn, đồ ăn chả ngon gì cả nhưng cũng cố nuốt trôi " Các người còn muốn lợi dụng ta, sẽ không khiến ta chịu tổn thương gì trước khi đạt được mục đích".

Cô ta bật cười lên "Đúng, em cũng thông minh hơn rồi đấy".

Lâm Triết trừng mắt nhìn cô ta " Còn chuyện gì không? Không có thì đi đi, tôi không thích bị người khác nhìn khi đang ăn".

" Vẫn bướng bỉnh như vậy nhỉ? Được thôi, tôi không làm khó em, tôi sẽ chờ tới khi em chịu mở lòng với tôi".

Elena bước tới xong lại quay người lại " Lần đó em nhìn thấy tôi làm tình với tiểu thư nhà công tước kia chắc có ấn tượng xấu với tôi lắm nhỉ, em yên tâm, tôi sẽ không làm chuyện như vậy nữa, tôi chờ em". ®

Lâm Triết chỉ muốn nôn ra hết đồ ăn vừa bỏ vào miệng nhưng cậu cố nhịn lại "'Ở".

Elena nhìn Lâm Triết sau đó ánh mắt chiếu thẳng tới cái tủ ở trong phòng, cô ta cười rất nhạt rồi mở cửa rời đi.

Vài ngày sau, Adios cùng Tạ Dư Quang và vài chiến lược gia thảo luận trong phòng điều khiển.

Adios bề ngoài tỏ ra thật bình tĩnh nhưng trong lòng anh đã lo lắng như sóng trào biển động, mấy ngày này anh đều không chợp mắt được, cứ nghĩ tới Lâm Triết hiện giờ ra sao, có bị thương không, có khó chịu không, có bị bọn chúng làm gì hay không, điều này khiến anh như điên lên.

" Theo định vị của công tước Evan thì hướng đi của con tàu đó có thể đang hướng tới một trong ba hành tinh này".

Hành tinh BN15, hành tinh BN42 và hành tinh BN39.

Trong số này, hành tinh BN15 là hành tinh mỏ quặng khoáng sản, hành tinh BN42 là hành tinh hoang dã, chỉ có hành tinh BN39 là có người sống, còn là một hành tinh đen toàn tội phạm, nếu chiến hạm của quân đội hạ cánh xuống đó ắt sẽ không được hoan nghênh, rất dễ gây ra xung đột.

Tạ Dư Quang chỉ vào hàng tinh BN39 trên bản đồ " Đây chẳng phải là hành tinh nơi điều tra ra quân Blackburn đang âm thẩm hành động à?".

Adios cũng nhìn chằm chằm vào nó, anh ra lệnh " Tiến thẳng tới hành tinh BN39".

Nếu tính theo vị trí của con tàu kia thì chỉ còn khoảng hai ngày nữa là tới nơi, chiếm hạm của quân đội nặng hơn, tốc độ cũng chậm hơn nên có lẽ phải mất thêm nửa ngày tới một ngày nữa mới tới nơi.

Adios ôm đầu cầu nguyện, trước nay anh không tin vào thần thánh, chưa từng cầu nguyện điều gì nhưng bây giờ anh không thể chịu được Lâm Triết xảy ra chuyện gì.

Evan lại lẻn tới phòng của Lâm Triết, Lâm Triết đang chán nản ngồi nói chuyện một mình tới ngốc rồi.

" Tôi vừa lẻn tới phòng điều khiển nghe ngóng được bọn họ có lẽ đang hướng tới hành tinh BN39, theo tuyến hành trình thì hoảng hai ngày nữa sẽ tới, không biết chúng tới đó có mục đích gì nhưng cậu hãy chuẩn bị tinh thần lên, không được ủ rũ, khi tới hành tinh này là cơ hội duy nhất để chúng ta thoát ra".

Lâm Triết dựng lên tinh thần "Được, tôi biết rồi".



Để tránh sự việc suýt bị phát hiện như lần trước, Evan không nán lại lâu mà trực tiếp rời đi luôn, vừa đi được mấy bước đi thì một tên lính khác đang tuần tra đi tới.

" Sao cậu lại ở đây? Đây là ca trực của tôi mà?".

Evan cúi đầu xuống một chút tránh bị đối phương nhìn ra " Vừa nãy tôi mang tài liệu tới phòng điều khiển sau đó đi lạc tới bên này".

Kẻ kia lại gần cậu ta rồi vuốt cằm nghi ngờ " Sao nhìn cậu có vẻ hơi lạ mắt nhỉ?".

Evan vội đáp lại vừa nói vừa cười ra vẻ thân thiết " Tôi là lính mới ấy mà".

" Ngẩng mặt lên tôi xem, nhìn cậu rất là khả nghi".

Kẻ đó muốn đưa tay tới, Evan nhanh chân tránh đi " Không".

Đúng lúc này Elena đi tới, cô ta nhìn chằm chặp vào Evan "'Có chuyện gì vậy?".

Tên lính kia hành lễ với cô ta rồi bẩm báo " Thưa ngài, tôi thấy kẻ này có vẻ đáng ngờ nên muốn kiểm tra nhưng cậu ta nhất quyết không cho".

"Vậy sao?".

Evan thầm mắng chết tiệt, nếu Elena không tới thì cậu ta đã định bẻ cổ gã kia để hắn ngậm miệng lại rồi, giờ thì xong rồi.

Elena lại gần, Evan không còn cách nào khác, cậu ta giơ tay lên định tấn công cô ta nhưng bị cô ta dễ dàng nắm lấy tay rồi kéo sát lại gần mình, dáng vẻ ôm ấp khiến binh lính kia kinh ngạc.

" Đây quả thực là lính mới, là tình nhân mới mà ta đã chọn để mang về Blackburn, cậu biết phải im lặng rồi chứ?".

Binh lính kia biết mình thất thố liền vội vàng rời đi.

Evan giật mạnh tay ra rồi đấy cô ta ra, tại sao cô ta đã phát hiện ra nhưng lại đứng ra che đậy giúp cậu ta cơ chứ?

Evan không tài nào hiểu nổi.

Elena chỉ cười nhạt rồi quay lưng rời đi, không quên nói vọng lại " Lần sau cẩn thận chút".

Evan nhìn theo bóng cô ta mà nhịp tim căng thẳng do sợ bị phát hiện mới hòa hoãn lại một chút, chuyện này ngày càng khó hiểu.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.