Chương trước
Chương sau
Ngày hồm sau, danh sách học viền Omega sáng giá nhất tinh tế được công khai rộng rãi khắp nơi, không chỉ có giới quý tộc mà cả người dân bình thường hay cư dân mạng đều đang thảo luận về chuyện này.

Trước khi bảng xếp hạng này được công bố, có không ít người tham gia đánh cược xem ai sẽ là người đứng đầu.

Hoàng tử Kai 'Sa ôn nhã, lễ độ là ứng cử viên sáng giá nhất nhưng có bộ phận người không nhỏ ở để quốc không ưa người Blackburn cao ngạo nên ngay từ đầu đã không có thiện cảm với cậu ta.

Chuyện thượng tướng phu nhân tương lai phải vào học lễ nghi trong hai tháng người dân cũng đều biết hết, gia đình Lâm Triết cũng vậy, họ cũng đang căng thẳng tìm xem vị trí của cậu ở đâu.

Khi nhắc tới Lâm Triết, mọi người đều chỉ nghĩ tới cậu là thượng tướng phu nhân tương lai, cũng nhờ cái danh này mà cậu mới được người khác biết tới, khi biết về gia thế của Lâm Triết thì hầu như bọn họ đều cược Lâm Triết chắc chắn không vào nổi top 10.

Nhưng khuôn mặt thật của cậu thì lại chưa ai biết đến, lần này công bố lên bảng xếp hạng chắc chắn không giấu nổi nữa.

Khi biết thượng tướng phu nhân tên là Lâm Triết, có không ít họ hàng nhà cậu tìm tới nhà làm phiền bố mẹ cậu hỏi xem có phải là Lâm Triết nhà mình hay không nhưng bố mẹ cậu chỉ nói qua loa là trùng tên mà thôi.

Bọn họ tuy không tin lắm nhưng vẫn phải tay không ra về.

Cuối cùng bảng xếp hạng cũng được công bố, 10 cái tên đứng đầu sẽ được người dân khắp nơi biết đến như một loại vinh dự.

Cái tên ở vị trí thứ mười ấy mà lại là Cresrose, con gái của công tước Erlando, những kì thi trước cô ta đều trong hạng 5 trở lên, lần này không hiểu sao lại tụt lùi nhiều như vậy.

Cresrose biết cha mẹ sẽ không bỏ qua cho cô ta, bọn họ luôn muốn cô ta phải đạt hạng nhất, như vậy giá trị lợi dụng mới cao hơn chút, nhưng cô ta cố tình không cho họ được vừa ý vì hiện tại cô ta không sợ nữa, đã có anh trai chống lưng phía sau rổi.

Lâm Triết vừa hay xếp hạng thứ 5, thứ hạng đối với cậu mà nói không hề tồi chút nào, đã cao hơn kỳ vọng rất nhiều rồi.

Lâm Triết vui sướng nhảy disco trên giường, Adios nhíu mày tét một cái vào mông cậu " Em lại quên mình đang mang thai rồi há?". (4)

Lâm Triết đang vui không thèm chấp lão đàn ông già khó tình này.

"Em đạt hạng 5 đó, ngài nhất định phải thưởng cho em"

" Biết rồi mà" Adios cầm màn hình trên tay kéo cậu ngồi lại xuống cùng mình, những cái tên còn lại cũng hiện lên.

Hoàng tử Kai 'Sa không hiểu sao lại chỉ xếp ở vị trí thứ hai, Evan xếp vị trí thứ nhất.

Lâm Triết bất ngờ tới ngã ngửa, xem ra Evan kia đúng là thâm tàng bất lộ.

Adios mở miệng nói ra suy đoán của mình " Cái người tên Evan kia mặc dù các phần thi trước đều rất tốt nhưng so với hoàng tử Kai'Sa vẫn thấp hơn một phần, tuy nhiên hoàng tử Kai'Sa mắc phải lỗi ở phần thi cuối cùng nên điểm bị trừ đi không ít, vừa hay điểm tổng của bọn họ chênh nhau đúng một điểm".

Lâm Triết nghe vậy thì đã hiểu ra rồi " Thì ra là vậy".

Adios suy ngẩm, nhà công tước Erlando đặt mọi hy vọng lên người đứa con gái, đứa con trai mà họ không quan tâm tới vậy mà mới là người đem lại vinh quang cho gia tộc, thời gian tới ở nhà họ chắc sẽ phải gà bay chó sủa một thời gian. (°

Tại phủ công tước...



Cresrose nước mắt đầy mặt cùng với vết bàn tay đỏ trên má ngã xuống đất.

Công tước Erlando tức giận chỉ tay vào mặt cô ta " Mày...Mày làm tao mất hết mặt mũi, đúng là cái thứ không được tích sự gì".

Công tước phu nhân muốn ngăn ông ta lại nhưng bị ông ta hất văng ra bàn đau đớn mà đỡ lưng, bà ta cố đứng dậy lại gần " Ông suốt ngày chỉ biết tới mặt mũi với sĩ diện, có gì thì có thể từ từ dạy bảo, sao phải đáng vào mặt con nó".

Công tước Erlando tức giận tát bà ta một cái " Từ lúc nào tới lượt bà dám cãi lại ta hả!??".

Công tước phu nhân đau đớn ôm mặt khóc " Phải rồi, tôi không phải bà ta, bà ta xuất thân cao quý nên ông không dám chỉ tay day mặt, nhưng tôi đơn côi cô quạnh không có người chống lưng, từ lúc lấy tôi ông chưa bao giờ tôn trọng tôi cả, tôi lúc nào cũng phải khép nép làm hài lòng ông, ông thì hay rồi, ông không coi tôi ra gì cả".

Nói xong bà ta điên lên như thể bao uất ức lâu nay được tuôn ra vậy, bà ta lảo đảo đi tới bên Cresrose rồi giơ tay bóp cổ cô ta " Tại sao mày không cố gắng đạt hạng cao, tại sao chứ hả??... Đều tại mày, tao cố gắng nhẫn nhịn lâu như vậy...đều tại mày!!".

Banoth đi từ ngoài cửa vào lao tới kéo bà ta ra rồi ôm lấy Cresrose đang ho tới đỏ cả mắt vì ngạt khí vào lòng.

"Hai người đủ rồi!!!".

Công tước Erlando chỉ tay vào mặt anh ta " Đến mày bây giờ cũng dám lớn tiếng với tao rồi phải không!?".

Banoth dùng Pheromone trấn an em gái mình rồi đứng dậy đối diện với cha mẹ mình.

" Bao năm nay con cố gắng thăng chức mang lại vinh quang cho gia tộc, mang lại giá trị lợi ích cho cha mẹ, cứu vớt gia tộc Erlando từ bờ vực phá sản tới được như bây giờ cũng coi như là tận nghĩa rồi nhưng hai người chưa bao giờ đủ là gì, đã vậy hôm nay con xin từ mặt hai người, không bao giờ quay lại nơi này nữa".

" Mày dám!!?" Công tước Erlando tức giận ném vỡ bình hoa cổ quý trên bàn không thương tiếc.

" Sao lại không dám?" Anh ta bế Cresrose lên nói tiếp " Gia tộc Erlando không có con thì cũng chỉ là một vỏ bọc trống rỗng, trừ phi người truyền lại chức chủ gia tộc lại cho ta nhưng ta biết người sẽ không đời nào làm vậy, cho nên ta sẽ rời đi, Cresrose cũng vậy, ta không thể để hai người giày vò em ấy thêm nữa".

Công tước phu nhân lao lên với lấy nhưng anh ta đã tránh thoát khiến bà ta về vào không khí.

" Hai con định đi đâu? Ta không cho các con rời đi!!".

Banoth quay lưng lại bế Cresrose ra cửa lớn " Bổng lộc mấy năm nay con dành dụm cũng đủ mua lại một căn biệt

thự khác, hai người cứ ở lại đây dưỡng già đi".

Chuyển ra ngoài ở riêng thì anh ta cùng Cresrose có thể thoải mái ở bên nhau mà không lo bị phát hiện

Công tước Erlando điên lên ném hết mọi thứ trong tầm với của ông ta ra cửa để xả giận nhưng cũng không làm

Banoth quay đầu lại do dự chút nào.

" Được lắm, mọc đầy đủ cánh liền muốn bay ra ngoài rồi".

Lời con trai nói quả thực là gãi đúng chỗ đau trong lòng lão ta, hiện tại gia tộc không có Banoth thì không là gì cả, nhưng lão không ngờ là đứa con trai này thật sự nhẫn tâm như vậy.



Đúng là đáng chết.

Công tước phu nhân vừa khóc vừa gào gọi tên hai đứa con nhưng phi cơ bên ngoài đã bay đi mất rồi, bà ta lao tới túm áo chồng mình gào thét " Đều tại ông... Con của tôi... Ông là cái đồ vô dụng".

Lão đã buồn phiền còn bị vợ mình bám lấy như vậy thì cơn tức không có chỗ xả lại bùng lên đánh bà ta mấy phát.

"Đúng là mụ đàn bà đanh đá!".

Evan đứng ở giữa cầu thang nhìn xuống xem hai người họ tương tác với nhau một lúc cậu ta mới bước xuống.

Công tước phu nhân phát hiện ra Evan thì cười lớn trong cơn khóc, sao bà ta quên mất thằng nhóc này, vụ việc lần này chắc chắn có bàn tay của nó nhúng vào, xem ra là bà ta đã quá khinh thường nó rồi.

Evan cũng không muốn diễn kịch với bọn họ nữa, cậu đá bay mấy mảnh vỡ dưới chân đi tới ngồi lên sô pha " Ta có cách giúp hai người, vừa củng cố địa vị gia tộc, vừa khiến cho hai kẻ kia phải quay về cầu xin hai người thu nhận lại".

Công tước Erlando nhìn thái độ Evan khác hẳn ngày thường luôn hờ hững không quan tâm mọi việc trong lòng không khỏi giật mình, xem ra đứa nhỏ này vốn không hề đơn giản như ông ta nghĩ.

" Cách gì?".

Evan nhìn thẳng vào mắt ông ta nói " Nhưng ta có một điều kiện".

" Điều kiện gì?".

Cậu ta cười nhạt đáp " Ta đạt hạng đầu trong cuộc thi trở thành Omega cao quý nhất đế quốc, có phải ông nên lập ta làm gia chủ mới của gia tộc hay không?".

Công tước phu nhân hét lên " Hoang đường!".

*Chát*

"Ông!!!!"!

Công tước Erlando tát bà ta một cái khiến bà ta im mồm lại, hiện giờ không có Banoth chống đỡ gia tộc thì vị trí gia chủ của ông ta có cũng như không, quan trọng lúc này là phải làm sao củng cố địa vị gia tộc mà với thành tích của Evan quả thật có thể mang tới giá trị cho gia tộc.

" Ngài công tước còn muốn lượng lự tới bao giờ? Ta không có đủ kiên nhẫn đâu".

Ông ta nghiến răng đáp lại " Được, chỉ cần làm cho hai đứa hỗn đản kia phải quay về cầu xin ta thì thế nào cũng được".

Evan nhếch môi cười "Được, vậy ông cứ viết cáo thư nhường vị trí gia chủ đi, chỉ vài ngày sẽ có kết quả ngay lập tức".

" Mày... Con định làm gì?".

Evan đứng dậy bước lên cầu thang về phòng mặc kệ hai người bọn họ " Ông không cần biết, ông chỉ cần biết hiện giờ tôi là người duy nhất giúp được ông, thứ ông cần quan tâm là kết quả là được".

Evan lên phòng mở màn hình ra, cậu ta vừa cười vừa mở lại đoạn video quay được trong phòng Cresrose hôm nọ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.