Lâm Triết nắm tay Adios đi ra khỏi biệt phủ, cậu hồi hộp tới phồng miệng thối phù phù như cá.
Hít nhiều không khí chút, đứa oxi lên não, thêm tỉnh táo, bớt căng thẳng.
Nhớ lại lần cuối cậu cảm thấy căng thẳng như thế này có lẽ là hồi cấp ba đầu giờ học sợ bị giáo viên gọi lên bảng trả bài
Adios sợ Lâm Triết bị lạnh, dù chỉ vài bước chân là lên phi cơ, lúc xuống phi cơ cũng bước vài bước là tới hoàng cung nhưng anh vẫn bắt cậu mặc áo lông kín mít từ đầu tới chân.
Lâm Triết vừa lên phi cơ vừa càu nhàu với Adios, từ lúc mang thai tính khí cậu thường hay dễ nổi cáu hơn.
Tạ Dư Quang sớm đã ngồi ở trên đó, nghe thấy thanh âm Lâm Triết càu nhàu thì mỉm cười đầy thân thiện như bác sĩ gặp những bệnh nhân nhỏ tuổi vậy.
"Adios không sai đâu, lúc mang thai nên hạn dùng các loại thuốc, hóa chất, chúng không tốt cho đứa nhỏ, vậy nên tránh được càng nhiều bệnh càng tốt, đặc biệt là cảm lạnh".
Lâm Triết có cãi cũng không cãi lại bác sĩ, cậu không để ý bọn họ, nhìn ra cửa sổ lúc phi cơ bay lên, khung cảnh đẹp đẽ làm cậu quên sạch chuyện vừa nãy.
Lâm Triết như đứa nhỏ lần đầu được đi phi cơ, thích thú vô cùng.
Tạ Dư Quang lắc đầu vỗ vai Adios, người ta có vợ thì được vợ chăm sóc, Adios có vợ không khác gì có thêm một đứa con, sau này đứa trẻ kia sinh ra là mình anh phải chăm lo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/beta-lam-sao-co-the-bi-danh-dau/3578363/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.