🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Trên giường lớn phủ đầy hoa hồng đỏ, hương rượu vang len lỏi qua từng cánh hoa mơn trớn.

Thân hình Adios phủ lên trên Lâm Triết khiến thân hình cậu hoàn toàn bị che đi không nhìn thấy gì.

Môi lưỡi hai người giao nhau triền miên không dứt, Lâm Triết chủ động vòng tay ôm lấy cổ Adios kéo anh lại sát với mình.

Lâm Triết nhớ lại những ngày đầu tiên khi tới biệt phủ chỉ là một người làm vô cùng tầm thường với mong muốn được một lần gặp thượng tướng oai phong mà cậu hâm mộ, cũng là nam chính trong tưởng tượng của cậu mỗi khi đọc truyện.

Thời gian vài tháng trôi qua, Lâm Triết của lúc đó chắc sẽ không thể tin nổi một ngày cậu lại nằm ở bên dưới thượng tướng cùng anh hôn môi, việc mà chỉ có Lâm Triết thời trẻ trâu mới có thể tưởng tượng ra.

Thượng tướng danh vọng cao ngất trời trong miệng người dân tinh tế hiện tại đã là bạn trai cậu.

Trong lòng Lâm Triết sướng rơn người.

Adios tách môi ra kéo theo sợi chỉ bạc, anh dùng ngón tay cái giúp Lâm Triết lau đi vệt nước tràn ra từ môi.

Lâm Triết bật cười khanh khách.

"Em vui tới vậy cơ à?".

Lâm Triết ôm cổ anh không buông " Vui chứ, mới ngày nào em mới vào đây ngài còn bắt nạt em, hiện tại em xem ngài có còn dám bắt nạt em nữa hay không?".

Adios bật cười vì sự vô tri của cậu " Chủ nhân sẽ không dám phạt em như vậy nữa đâu, mà anh có nhiều phương pháp khác để bắt nạt em".

Adios lùi lại dùng tay nhấc hai chân Lâm Triết lên đặt trên vai mình, anh đẩy hông một cái.

Lâm Triết có thể cảm nhận rõ ràng sau lớp áo choàng có thứ gì đó cạ vào mông cậu.

Adios cười tà mị " Em biết chưa?".

Lâm Triết từng được nhìn thấy chim đại bàng của Adios rồi, kích thước khi lớn lên của nó còn to hơn cả bắp tay cậu.

Lâm Triết sợ hãi lùi lại nhưng bị Adios giữ chặt lấy chân kéo trở về.

Lâm Triết mếu máo cố gắng bò đi " Không được, em chỉ nói anh hôn em, không có nói sẽ làm những thứ khác".

Lần này Adios không thả ra mùi rượu nồng nặc khiến Lâm Triết say nữa vì anh muốn cậu tỉnh táo.

Pheromone mùi rượu ve vãn hòa vào với Pheromone hoa hồng ướt át rồi quấn quít vòng quang cơ thể Lâm Triết tìm tới tuyến Pheromone sau cổ Lâm Triết.



Anh cũng chỉ định trêu cậu mà thôi, Adios biết Lâm Triết vẫn chưa chuẩn bị tinh thần cho việc này, chỉ là anh có nhịn được tới lúc đấy không thì lại là chuyện khác.

Adios thả chân Lâm Triết ra để cậu chạy đi.

Lâm Triết lon ton chạy tới bên bàn làm việc của anh " A! Hình như em quên mất chưa đóng cửa ban công ngoài hành lang, để em đi đóng lại".

Lâm Triết vừa chạy được ba bước đã bị Adios túm cổ áo nhấc lên bằng một tay, hai chân cậu chới với trên không trung.

" Ngài không thương em sao?".

"Sao anh lại không thương em được? Anh thương em tới già". (

Lâm Triết bĩu môi " Tại sao lại chỉ yêu em tới già?".

Adios dùng miệng gặm cổ áo Lâm Triết đi về giường như cún mẹ cắp con vậy.

Anh thả cậu về lại giường rồi đè lên đáp.

"Anh thương em tới già bởi vì... anh muốn tha em tới giường". •

Lâm Triết bất ngờ khi thấy Adios cũng biết kiểu nói đùa này, cậu cười ra tiếng heo nái. (1

"Thượng tướng à, anh phạm quy quá rồi đó".

Lâm Triết cố lật người thoát ra lại biến thành nằm úp sấp chống mông về phía Adios, áo choàng tắm bị tuột xuống lộ ra mông vểnh căng tròn.

Lâm Triết ngưng cười lại " Sao nóng vậy nhỉ?".

Adios kiểm tra nhiệt độ phòng, thấy vẫn bình thường, ban đem mùa thu hơi se lạnh nữa.

Lâm Triết cho rằng cậu cùng anh vật lộn một hồi nên cả người nóng lên nên không để ý.

" Không đùa với ngài nữa đâu, em thấy hơi mệt rồi".

Adios muốn trừng phạt cậu một chút nhưng nhìn dâng vẻ mặt đỏ bừng vì nóng của Lâm Triết khiến anh không nỡ, anh buông tha cho cậu.

Lâm Triết nằm dang tay dang chân giữa giường, lúc Adios tới bên, cậu chủ động dịch sang chừa chỗ cho anh.



Ông chủ trở thành bạn trai của mình nên lá gan cũng to hơn rất nhiều.

Adios tắt đèn, giờ cũng rất khuya rồi, anh ôm Lâm Triết vào lòng mà ngủ, lần đầu tiên Adios được công khai ôm cậu một cách quang minh chính đại như vậy.

Nhưng không hiểu sao anh không tài nào ngủ được.

Adios biết rõ tại vì sao.

Pheromone hoa hồng trong không khí càng ngày càng nồng, nồng tới mức khiến Adios cảm giác khó thở, lồng ngực anh phập phồng, hít thở trở lên nặng nề.

Lâm Triết trong lòng anh quay sang ôm chặt lên người anh, cơ thể nóng bừng như bị sốt, đôi mắt cậu mê li không rõ tiêu cự, trong miệng phát ra những tiếng nhỏ thút thít.

"Adios... em khó chịu quá... nóng quá... cổ của em... Hức hức...".

Vốn cho rằng chỉ nằm nghỉ một lát sẽ đỡ nóng nhưng ai ngờ Lâm Triết cảm thấy càng ngày càng nóng, cơ thể trở nên yếu ớt vô lực, cậu muốn tìm một nguồn nhiệt mát lạnh cho nên đã bám lên người Adios.

Bàn tay cậu thò vào trong áo của anh, như vậy mát hơn một chút.

Adios hít quá nhiều mùi hương hoa hồng, trong chốc lát anh cũng cảm thấy cả người mình cũng khô nóng khó tả.

Adios bật đèn ngủ, anh cúi xuống kiếm tra cổ Lâm Triết thấy nơi đó hơi ửng hồng lên, anh lại chạm vào tuyến

Pheromone sau cổ mình, nóng ran.

Pheromone mùi rượu cũng bắt đầu khó khống chế mà cứ tuôn ra ào ào mạnh mẽ đi tìm mùi hương mà nó mong nhớ.

Lâm Triết thấy anh ngồi dậy cũng cố bám lên tay anh ngẩng cổ lên, ánh mắt hai người giao nhau.

Trong màn đêm, đôi mắt màu hổ phách và đôi mắt màu đỏ rượu vang như sáng lên chạm vào nhau.

Điều duy nhất Adios hiểu ra trước khi mất kiểm soát đó là Lâm Triết đến kỳ phát tình, hơn nữa còn khiến anh bị ảnh hưởng mà bị cưỡng chế phát tình theo cậu.

Lâm Triết cả người mềm oặt trèo vào trong lòng Adios rồi đè anh xuống mà hôn.

Khi bạn đời định mệnh phát tình, người còn lại chẳng thể nào cưỡng chế lại được, chưa kể đó còn là Omega của anh chủ động đòi lấy.

.

* Tui thấy số tym các chương không đều đâu nha, bà nào quên tym quay lại tym cho tui lẹ lẹ nèo*
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.