🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Ở một khu phố được xây dựng bằng những vật liệu thô sơ và có phần qua loa để tạo dựng nên những ngôi nhà trông có phần không mấy vững chắc khiến chúng có thể sập xuống lúc nào.

Người người đi qua đi lại giữa những con đường đầy rác bẩn thỉu, người nào cũng ăn mặc trên mình những bộ trang phục không mấy đẹp đẽ và sạch sẽ gì cho mấy, khuôn mặt họ cũng không đầy đặn cho thấy có vẻ như cuộc sống nơi này chẳng tốt chút nào.

Bên trong một quán rượu nọ, bên ngoài chỉ đơn giản gắn một bản hiệu đơn giản là "Quán rượu", hoàn cảnh cũng chẳng khá khẩm gì mấy, những chiếc ghế ngồi từ những vật dụng đã bỏ đi, có những mảng rách lộ ra phần ruột vải bên trong.

Quán chỉ đơn giản là một quầy rượu và một dãy ghế ngồi để chờ phục vụ rượu. Bên trong được bày ra những loại rượu rẻ tiền được sản xuất hàng loạt ở cái nơi mà đồng tiền đáng quý đến mức một sinh mệnh chỉ có thể đáng vài đồng các bạc.

Giờ này chỉ mới buổi sáng, nên chẳng có khách nào vào trong quán. Chỉ có một mình chủ quán với khuôn mặt phổ thông mặc trên người bộ trang phục cơ bản cũng gọi là tạm được so với những bộ đồ được che lấp bằng những miếng vải khâu với nhau.

Nhìn trên khuôn mặt ấy đã xuất hiện những nếp nhăn nơi mép mắt cũng cho biết tuổi đời của ông cũng không nhỏ. Bởi vì nơi đây tuổi thọ khá cao nên xuất hiện nếp nhăn không phải là người sống hơn trăm tuổi thì chỉ có thể là do môi trường mang lại khiến cho cơ thể già hơn tuổi.

Điển hình là những khu vực được coi là ổ chuột ở các tinh cầu rác này. Những tinh cầu với số lượng dân cư đông đúc nhưng đa số đều là beta ở đáy xã hội, sống với sự trợ cấp bèo bọt của chính phủ Đế Quốc.

Âm thanh mở cửa vang lên cho thấy vị khách đầu tiên trong ngày khiến cho ông chủ phải nhìn về người vừa đến. Đó là một người cũng giống như những người bình thường sống ở khu ổ chuột không đáng nói ở nơi đây.

Nhưng con ngươi với đồng tử màu xanh lá mang lại sự khác biệt với đa phần những người người mang màu mắt đen hay nâu đen ở nơi đây. Khiến cho

ngoại hình hay trang phục trên người cô gái kỳ lạ này không khớp với khí chất cô toả ra.

"Xin chào quý khách, ngài muốn uống gì?"

Chủ quán nhiệt tình chào hỏi vị khách mới đến này. Cô gái cũng không ngại ngùng mà tự nhiên bước vào, âm thanh chiếc giày cũ kỹ bằng da bước trên sàn kim loại vang lên tiếng ọp ẹp cho biết chất liệu của đôi giày quá tệ.



Cô gái ngồi xuống nhìn sơ qua bảng giá của những ly rượu nơi đây. Sau đó ngước nhìn lên chủ quán rượu và mỉm cười, một nụ cười mang theo dáng vẻ thong dong và thoải mái.

"Cho tôi một ly mắt mèo"

Chủ quán liếc nhìn cô gái rồi nở nụ cười tiêu chuẩn phục vụ đồ uống mà cô gái gọi. Mắt mèo là tên gọi của một loại rượu nồng độ cao giá cả không rẻ đối với những người phải gồng gánh mình với cuộc sống nơi đây.

Bằng kỹ năng điêu luyện của mình, một ly mắt mèo thơm ngon nhanh chóng hoàn thành và đặt trước mặt cô gái. Chiếc ly dài vuông với chất lỏng xanh lá như thứ thuốc độc nào đó nổi lên bong bóng bên trong.

"Đã lâu lắm rồi mới có người gọi món mắt mèo này đấy, tiểu thư đây có hài lòng với đồ uống này chứ?"

Chủ quán từ tốn trò chuyện với cô gái khi cô đang mải nhìn chằm chằm vào món đồ uống đang sủi bọt lăn tăn.

Cô gái nghe chủ quán nói vậy mới đưa thứ đồ uống có nồng độ cao này đưa lên miệng, khi chất lỏng đi vào trong khoang miệng thì như thiêu đốt cả cổ

họng cô vậy, sau đó dần dần dịu lại rồi mang đến một cảm giác rất sảng khoái kỳ lạ, cuối cùng là dừng lại ở việc cơ thể có cảm giác tê tê do tác dụng của loại đồ uống này.

Cô gái cảm thấy rất thoả mãn với những gì thứ đồ uống này mang lại. Cô liếm đôi môi khô khốc của mình nhìn chủ quán. Sau đó đưa quang não của mình lên để thanh toán tiền.

Sau khi thanh toán tiền thì cũng nhanh chóng rời đi chỉ còn lại chủ quán. Ông ta nhìn cô gái rời đi hoà mình vào trong đám đông ngay khi cánh cửa đóng lại, trước khi rời đi cô gái đã liếc lại nhìn ông rồi cong môi.

Nhưng chỉ trong giây lát cô gái cũng đã thu hồi biểu cảm của mình rồi trở lại khí chất của một người dân mệt mỏi và không mang cảm giác thu hút nhiều. Đôi mắt xanh lá cũng nhanh chóng đổi màu thành đen như bao người, cứ thế hoà mình vào những người dân bình thường nơi đây.



Chủ quán liếc nhìn thứ mà cô gái để lại bên dưới chiếc ly rỗng là một tấm thẻ. Ông ta cầm tấm thẻ lên nhìn thấy ký hiệu bên dưới thì thở dài. Sự mỏi mệt thoáng qua ánh mắt vốn có phần hiền hậu của ông.

Rời khỏi quầy hàng tiến tới cửa, ông đi ra ngoài lật tấm bảng để là "mở cửa" thành "tạm nghỉ". Sau đó thì tiến vào lại trong, kéo cửa khoá xuống che lại mọi ánh sáng từ bên ngoài có thể chiếu vào.

Ông ta lò mò sờ tay lên bức tường, khi mà bàn tay đã ấn lên bức tường làm bằng vật liệu thô kệch thì quầy rượu bỗng nhiên có sự thay đổi, cả quầy xoay tròn để lộ ra bức tường phía sau.

Đến khi toàn bộ khung cảnh một gian rượu lớn biến mất, thay vào đó là những chiếc tủ đựng đầy vũ khí hiện tại, súng laze, bom nổ, lưới điện,... Tất cả đều là những món vũ khí mà một thường dân hạ tiện nơi tinh cầu rác rưởi này không nên có.

Ông ta đi đến cầm lên một khẩu súng ngắn có nòng súng dài, họng súng cũng chỉ ngang với một viên bi ve cho thấy kích thước của viên đạn nhỏ và hẹp đến mức nào.

Nhưng nó cũng là thứ vũ khí vô cùng nguy hiểm đã hạ sát biết bao nhiêu nhân vật lớn, khiến cho số người chết bởi khẩu súng này đếm không xuể. (1)

Ông ta sau khi chọn một số vũ khí và đưa hết chúng vào trong không gian là một chiếc nhẫn không nổi bật xíu nào, chỉ như làm từ một thứ kim loại rẻ tiền không gây chú ý nào. (T

Lão sau đó lại kích hoạt cơ quan khiến cho kho vũ khí kia quay ngược lại vào trong để quầy rượu hướng ra bên ngoài. Lão ta tiến tới cầm lấy tấm danh thiếp kia, bên trên đó là một chữ Z lớn có màu xanh rêu.

Nhìn thấy ký hiệu này, ông ấy lại như nhớ lại những ký ức hoài niệm nào đó khiến cho đôi mắt nhuốm một màu suy tư và chán ghét.

Sau đó không chần chờ mà bóp nát tấm thẻ khiến nó trở thành đống sắt vụn rơi xuống sàn. Như kích hoạt một nút bấm nào đó khiến cho một hình ảnh 3D xuất hiện trước mặt.

Hình ảnh 3D đó là của một người đàn ông giấu mặt mang mặt nạ che đi cả khuôn mặt chỉ lộ ra đôi mắt lạnh lùng.

"Đã lâu không gặp Peter"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.