Ở một khu phố được xây dựng bằng những vật liệu thô sơ và có phần qua loa để tạo dựng nên những ngôi nhà trông có phần không mấy vững chắc khiến chúng có thể sập xuống lúc nào.
Người người đi qua đi lại giữa những con đường đầy rác bẩn thỉu, người nào cũng ăn mặc trên mình những bộ trang phục không mấy đẹp đẽ và sạch sẽ gì cho mấy, khuôn mặt họ cũng không đầy đặn cho thấy có vẻ như cuộc sống nơi này chẳng tốt chút nào.
Bên trong một quán rượu nọ, bên ngoài chỉ đơn giản gắn một bản hiệu đơn giản là "Quán rượu", hoàn cảnh cũng chẳng khá khẩm gì mấy, những chiếc ghế ngồi từ những vật dụng đã bỏ đi, có những mảng rách lộ ra phần ruột vải bên trong.
Quán chỉ đơn giản là một quầy rượu và một dãy ghế ngồi để chờ phục vụ rượu. Bên trong được bày ra những loại rượu rẻ tiền được sản xuất hàng loạt ở cái nơi mà đồng tiền đáng quý đến mức một sinh mệnh chỉ có thể đáng vài đồng các bạc.
Giờ này chỉ mới buổi sáng, nên chẳng có khách nào vào trong quán. Chỉ có một mình chủ quán với khuôn mặt phổ thông mặc trên người bộ trang phục cơ bản cũng gọi là tạm được so với những bộ đồ được che lấp bằng những miếng vải khâu với nhau.
Nhìn trên khuôn mặt ấy đã xuất hiện những nếp nhăn nơi mép mắt cũng cho biết tuổi đời của ông cũng không nhỏ. Bởi vì nơi đây tuổi thọ khá cao nên xuất hiện nếp nhăn không phải là người sống hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/beta-duoc-san-don/3738912/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.