Đường Nguyên đang ở trong hang đá một mình, trên người chả mặc gì cả. Trên tay có quang não cũng không sử dụng được do cả tinh cầu này đã được quân đội phủ sóng chặn tính hiệu các thiết bị điện tử.
Đường Nguyên chán ngán mà chỉ biết ngồi trong hang này chờ đồ khô, nhặt đại một cục đá gần đó bắt đầu vẽ ra kể hoạch cho tương lai.
Hiện tại cậu không có bản đồ của tinh cầu này nên không rõ rằng xung quanh khỏi khu vực này sẽ như nào.
Trong chương trình học cũng không đề cập đến quá nhiều về tinh cầu này.
Ngoài việc cung cấp những loài sinh vật đáng chú ý tới ra thì cũng không đề cập gì thêm. Vì vậy Đường Nguyên cũng không biết bây giờ sẽ làm gì tiếp theo, chả lẽ trốn đi?
Cậu tất nhiên sẽ không làm vậy. Đối với một beta bình thường thì việc sinh tồn và trốn chạy là khá khó khăn vì vậy họ để cho bản thân bị bắt và bỏ cuộc cũng là bình thường.
Nhưng cậu là beta bình thường sao? Tất nhiên là không rồi, không chọc chó đời không nể, đã vậy chọc chó có thưởng thì mắc gì cậu phải sợ cơ chứ.
Đường Nguyên vẽ nguệch ngoạc trên đất đá khô cằn, một đống cái gì đó kỳ lạ, không ra thứ gì cả. Đường Nguyên chẳng quan tâm lắm, cậu hiểu là được.
Đầu tiên là cơ sở sinh tồn. Cậu không biết rằng có thứ gì để bỏ bụng hay không, nhưng trên tinh cầu này có một số sinh vật có thể ăn thịt của nó được.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/beta-duoc-san-don/3701075/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.