Khoảng thời gian tiếp theo rất là bình yên. Đường Nguyên đi học không có bị mấy tên alpha trong lớp gây rối hay là bất mãn gì đó.
Vì cậu trong mắt mấy alpha đó thì cũng chỉ là một beta bé nhỏ đang cố gắng thoát khỏi hoàn cảnh của mình nên họ rất thông cảm cho việc cậu lỡ mồm trêu chọc Cố Văn.
Thông cảm cái rắm. Sau đợt bị ăn đấm đó mấy alpha đó đều không dám đến gần cậu nửa bước nữa kìa, sợ rằng chỉ cần vung tay cái nhẹ sẽ khiến beta yếu đuối này lâm vào nguy kịch và phải bồi thường.
Tên Cố Văn kia sinh trong một gia đình không tính là nghèo hay giàu gì cả. Cũng tính là nhà có điều kiện, là chủ của một xưởng may quần áo lớn.
Nhưng ói tiền ra đền cho Đường Nguyên thì 100 vạn đó đối với họ cũng là một con số tương đối không nhỏ. Lúc cậu đi xuống sân nhìn chỗ phòng hội đồng trên cao, trên hành lang cậu cũng có thể nghe rõ được âm thanh của mẹ Cố Văn.
"Thẳng con trời đánh. Mày hết chuyện đi đánh beta à. Mày có phải đàn ông không? Cái thẳng đàn bà này làm tao và ba mày mất mặt chết đi được.Hừ"
"Me..."
"Mày câm mồm. Ông xem đi đây là thằng con trời đánh ông tự hào đấy. Tôi không hiểu nỗi ông dạy nó kiểu gì mà đi hành hung một beta tới nỗi suýt mất mạng, cũng may là giám định chấn thương không tới nỗi nặng khiến nó bị
duoi hoc."
"Bình tĩnh, bĩnh tĩnh nào."
Cái tổ hợp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/beta-duoc-san-don/3646477/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.