Hai người thấy Vương phi đã quyết đành liếc nhau một cái rồi đi thu thập đồ dùng, nhưng Xuân Ngọc vẫn không từ bỏ ý định khuyên nhủ: “Vương phi, tốt xấu gì người cũng ăn một chút gì đó, đói quá thì làm sao cho tốt.”
“Biết rồi, đúng là dong dài.” Đường Tĩnh phất tay, hiện tại trong lòng nàng đều khẩn trương muốn ra tiền tuyến, làm sao còn muốn dùng bữa đây.
Vào lúc nửa đêm, Vương Lan Nhược không biết nghe được tin tức từ đầu, tìm Đường Tĩnh muốn đi cùng nàng.
“ Làm sao ngươi biết ta muốn đi? “ Đường Tĩnh thản nhiên nhìn Xuân Ngọc và Hoa Cẩm ở bên cạnh, chỉ có hai người bọn họ biết được chuyện này, có lẽ là các nàng để lộ.
“Ôi, Vương phi, người không cần biết ta vì sao mà biết được, người mang ta theo có được không?”
“Không được.” Đường Tĩnh một lời từ chối, “Đường xá xa xôi, nhỡ may gặp phải nguy hiểm thì sao?”
“Vậy người không sợ nguy hiểm sao?” Vương Lan Nhược ngểnh cổ hỏi lại.
“Ta đi làm chính sự ngươi đi làm gì?” Đường Tĩnh tức giận liếc nàng một cái: “Tiểu hài tử ở trong nhà, làm càn cái gì, nhanh đi ngủ đi.” Đường Tĩnh không muốn dây dưa với nàng ta nữa nên mở miệng đuổi người.
“Ta đã cập kê, đã là người trưởng thành rồi.” Vương Lan Nhược bất mãn phản bác, “Hơn nữa, dù người có đến được đó thì làm sao có thể vào được quân doanh?”
Đường Tĩnh vươn tay kéo nàng ta lại, nàng không nghĩ tới vấn đề này, quân doanh là nơi quan trọng, người không liên quan làm sao có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/benh-vuong-doc-sung-kieu-the/1634052/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.