Chương trước
Chương sau
Trong khi mọi người đều đang tò mò bàn tán về Tống thị, Tô Viên Viên lại tiến cung gặp Hoàng Quý Phi, "Cô mẫu, cô mẫu, ngài giúp giúp con đi, ngài xem xem, mỗi ngày con ở mãi trong nhà thực nhàm chán a, Tống thị và Lý thị đều có thể làm đại sự, có thể giúp đỡ bá tánh a, con là cô nương được Hoàng Thượng sủng ái nhất, sao có thể thua kém bọn họ chứ? Kia chẳng phải nói người được giáo dưỡng tốt nhất, lớn lên trong hoàng cung như con còn chẳng giỏi giang bằng các nàng sao?"

"Hồ nháo! Con lại nghĩ bậy cái gì?" Hoàng Quý Phi khẽ trách cứ một câu, rồi lại bất đắc dĩ chọt chọt trán nàng nói, "Nha đầu con đó, cái miệng này sớm muộn gì cũng gây họa. Lúc trước còn nhỏ, biểu ca sủng con, nhưng hiện tại đã gả chồng, nên bảo vệ phong phạm hoàng gia, sao có thể nói không lựa lời như vậy hả?"

Tô Viên Viên phồng má, "Nếu thực sự làm vậy thì con còn có thể là con sao? Đến lúc đó chỉ sợ chính ngài và Hoàng a mã đều không quen! Ai nha, cô mẫu ngài đừng nói phong thái hoàng gia gì nữa, ngài giúp con nói nói với Hoàng a mã đi, lại không phải chuyện lớn gì, chỉ là con nhìn thấy người khác lập công thì có chút mắt thèm a. Con đã nghĩ kỹ rồi, con muốn làm một Đại thiện nhân! Giúp người không vui trở nên vui vẻ, làm người không xinh đẹp trở nên đẹp hơn, giúp người không thể ăn no có thể no bụng mỗi ngày, đây đều là chuyện tốt mà. Cô mẫu~~~"

Hoàng Quý Phi hết cách, đành phải thỏa hiệp: "Được, được rồi, cô mẫu sẽ nói với biểu ca. Con đó, ta xem đây là nha đầu con nhất thời hứng khởi, những chuyện như Tống thị và Lý thị làm được đâu phải ai cũng có thể dễ dàng thực hiện? Nhân gia nghên cứu ra những thứ kia là vì họ có thiên phú, toàn Đại Thanh chỉ có hai kỳ nữ là các nàng, nha đầu con nếu làm không được thì cũng đừng có tìm ta khóc nhè!"

Tô Viên Viên cười tự tin, "Cô mẫu cứ yên tâm đi, con thử thử vài lần, nhất định có thể phát hiện ra thiên phú của mình, đến lúc đó con sẽ bảo các tỷ tỷ muội muội cùng tới giúp con."

Hoàng Quý Phi bật cười, "Vậy thì thôi đi, nếu các cách cách đều hồ nháo như con, mẫu phi của họ sẽ đến khóc ngập cung điện của ta mất!"

Chuyện này trong mắt Hoàng Quý Phi chính là tiểu cô nương hiếu thắng mù quáng lăn lộn, ngay đêm đó coi như chuyện cười mà nói với Khang Hi. Nhưng đối với Khang Hi, ấn tượng của hắn về Tô Viên Viên chính là nha đầu tinh quái, thích nghịch ngợm gây sự, nhưng hễ đề cập đến đại sự thì vẫn rất đúng mực. Nghĩ đến Tô Viên Viên đã nói không tin mình thua kém Tống thị và Lý thị, vậy có nghĩa Dận Chân không hề để lộ chuyện tương lai cho nàng, vậy mặc nàng lăn lộn cũng tốt, dù thành công hay không, đều sẽ tạo thành một luồng gió mới, trực tiếp yểm hộ cho các xuyên qua nữ, giảm thiểu nghi ngờ của những người khác.

Hơn nữa, Lý thị là xuyên qua nữ mới có thể làm được những thứ mới lạ này, còn phía Tống thị, thuần túy là căn cứ theo những gì Đức phi và Lý thị nói mới nghiên cứu ra thành quả, trăm ngàn nhân tài mới có một người như Tống thị, đó chính là thiên phú. Giống Tô Viên Viên và mấy cách cách trong cung, hắn cảm thấy chỉ cần không gây họa là tốt rồi, rốt cuộc nàng đâu có hiểu được tri thức tương lai. Nghĩ lại xem nàng nói cái gì? Vui vẻ hơn, xinh đẹp hơn, vừa nghe liền biết là tiểu cô nương đùa giỡn, hoàn toàn có thể buông tay mặc kệ các nàng chơi đùa.

Tự nhận là đã hiểu Tô Viên Viên, Khang Hi cứ thế mặc kệ nàng "hồ nháo".

Tô Viên Viên thầm cười trộm, lại nghiêm mặt bảo đảm sẽ không khiến họ mất mặt, sau đó nhanh chóng chạy biến trong tiếng cười trêu ghẹo của Khang Hi.

Trở về, nàng lập tức mở một nhà thẩm mỹ viện. Thử nghĩ xem, biện pháp nào có thể tích lũy tài phú nhanh chóng nhất? Đương nhiên là kiếm tiền trong túi các phu nhân và tiểu thư! Trong cái niên đại tam thê tứ thiếp trạch đấu không ngừng này, có nữ nhân nào không liều mạng tìm cách làm đẹp, nhắm chuẩn vào hầu bao của các nàng nhất định không sai.

Bởi lúc trước Tô Viên Viên thường xuyên tới Đa Bảo các chọn chọn lựa lựa mấy thứ đồ thú vị, cũng gặp gỡ trò chuyện với Lý Vân Phương không ít lần, thường hay nói chuyện làm thế nào để trở nên xinh đẹp hơn, làm sao để giảm béo linh tinh, cho nên hiện tại Tô Viên Viên mở thẩm mỹ viện cũng chẳng có ai kinh ngạc gì, đều cho rằng nàng có được linh cảm nhờ Lý Vân Phương. Kỳ thực, Tô Viên Viên chỉ muốn nương Thẩm mỹ viện để làm tốt "phu nhân ngoại giao" mà thôi, đồng thời tạo ra một phần công tác dành cho các nữ tử, đây là "sự nghiệp" công khai đầu tiên của nàng, một "sự nghiệp" không khiến Khang Hi nghi kỵ......

Cửu a ca cảm thấy khá thú vị, trực tiếp chuyển giao vài gian cửa hàng trên đoạn đường phồn hoa nhất cho nàng, nói là muốn duy trì Tứ tẩu, chỉ cần phân cho hắn hai thành lợi nhuận. Mấy gian cửa hàng kia nằm liền nhau, Tô Viên Viên thấy thích hợp, lập tức gật đầu đồng ý, nàng đã nhìn ra, phàm là chuyện kinh doanh liên quan tới thành viên hoàng thất mà được Khang Hi đồng ý hắn đều muốn tham gia. Nhưng cũng chẳng sao, có "Thần Tài" Cửu a ca, sinh ý nhất định sẽ càng rực rỡ, kiếm lời càng nhiều!

Sửa sang cửa hàng, Tô Viên Viên trực tiếp đập luôn tường ngăn giữa ba gian cửa hàng, hợp lại, ngăn thành một gian chính cùng hai phòng nhỏ hơn hai bên sườn, lầu hai trang hoàng thành phòng tiếp khách, lầu ba thành khu khách quý. Lý Vân Phương cũng thường xuyên đưa ý kiến trang hoàng, thấy thẩm mỹ viện này dung nhập rất nhiều nguyên tố hiện đại cũng cảm giác như mình được vinh dự chung, càng tích cực chia sẻ tất cả những bì quyết làm đẹp mà mình biết đến. Trong lúc trang hoàng cửa hàng, Tô Viên Viên cũng không nhàn rỗi, mỗi ngày đều tiến cung bái phỏng các cung phi, từng người đều dò hỏi bí quyết bảo dưỡng dung nhan.

Dần dần các cung phi cứ nhìn thấy nàng liền biến sắc, bí quyết có thể dễ dàng tiết lộ sao? Nhưng nhiều năm vô sủng, họ đâu dám đắc tội Tứ phúc tấn đang được sủng ái? Cuối cùng, mỗi người miễn cưỡng phải đưa cho Tô Viên Viên một phương pháp bảo dưỡng, không cần biết có phải phương pháp tốt nhất của họ hay không, dù sao thì Tô Viên Viên cũng tự thấy mình thu hoạch khá lớn, bắt được mấy chục bí pháp dưỡng nhan cung đình.

Sau khi nhận được bí pháp dưỡng nhan, Tô Viên Viên lập tức gửi tặng mỗi người một vật trang trí pha lê cùng rất nhiều món đồ chơi nhỏ có thể dùng để giết thời gian, Hoàng Quý Phi cũng thưởng cho mỗi người một phần trang sức, lúc này nhóm cung phi mới vui vẻ ra mặt, cũng cảm thấy có chuyện tốt như thế, Tô Viên Viên tới thêm vài lần cũng không tồi.

Lý Vân Phương biết nàng lấy được nhiều cung đình bí phương như vậy cũng kinh ngạc vô cùng, trong Đa Bảo các cũng có vài món đồ bảo dưỡng nhan sắc như mặt nạ linh tinh, nhưng tác dụng không phải đứng đầu, lại càng không thể so sánh với bí quyết của cung phi cổ đại. Cho nên các loại mỹ phẩm của Đa Bảo các đều hướng về bình dân và mấy gia đình phú quý trung đẳng mà thôi, những thế gia đại tộc kia chưa bao giờ tới mua. Nhưng cung đình bí phươn thì khác, có rất nhiều điều ngay cả thế gia phu nhân cũng không biết, nhất định sẽ được hoan nghênh.

Lý Vân Phương đột nhiên cảm thấy, nhận thức Tô Viên Viên là may mắn cực lớn, bởi vì năng lực tiếp thu đồ vật mới lạ của Tô Viên Viên quá mạnh mẽ, chỉ qua vài lần nói chuyện phiếm nàng đã nghĩ tới chuyện mở thẩm mỹ viện, lại còn có cách phát triển nó đến mực độ mà chính mình không bao giờ có thể đạt tới. Nếu nói thêm càng nhiều, liệu Tô Viên Viên có thể làm ra càng nhiều đồ vật hiện đại? Lý Vân Phương càng nghĩ càng kích động, cũng không nhốt mình trong phòng thí nghiệm cả ngày như trước nữa, ngược lại còn tích cực tới gần Tô Viên Viên, dù ngẫu nhiên gặp được Dận Chân cũng chẳng thèm quan tâm hắn.

Lý Vân Phương đã nghĩ thông rồi, leo lên Hoàng đế tương lai còn không bằng ôm đùi Hoàng Hậu tương lai, tuy không biết rốt cuộc là ai sửa đổi lịch sử, nhưng sau một thời gian ở chung, Lý Vân Phương tin tưởng Tô Viên Viên tuyệt đối là chỗ dựa lớn nhất của mình ở cổ đại, về sau tiêu dao cả đời không phải chuyện khó!

Vì thế, Tô Viên Viên nghe được rất nhiều "thiết tưởng" từ Lý Vân Phương, tất cả đều là những thứ thuộc về tương lai, cũng cứ vậy mà có thêm một "khuê mật".

Nhóm "nhân viên" đầu tiên trong thẩm mỹ viện là năm mươi cung nữ được Hoàng Quý Phi chọn lựa điều tới, bản thân họ đều am hiểu quy củ, dung mạo và dáng người đều là thượng đẳng, khí chất cũng tốt, lại biết cách hầu hạ người khác, chính là nhân tuyển tốt nhất cho vị trí phục vụ viên. Hơn nữa, mỗi người ít nhiều cũng hiểu được các quy tắc bảo dưỡng, học tập rất nhanh, chỉ cần huấn luyện một thời gian ngắn là có thể thông thạo làm việc.

Tô Viên Viên còn chiêu thêm mấy y nữ từng được đi theo các ngự y, phụ trách dạy các cung nữ thủ pháp mát xa bấm huyệt, bắt mạch khai đơn điều dưỡng thân thể cho khách nhân, Tô Viên Viên làm vậy cũng là ẩn giấu chút tâm tư nho nhỏ, chiêu những y nữ này làm nhân viên, nếu sau này họ gặp phải nan đề gì nhất định sẽ trở về hỏi thái y, vậy liền tương đương với kéo được cả các thái y tham dự vào.

Công tác chuẩn bị hoàn tất, hai tháng sau, "Ngọc Dung Viện" chính thức khai trương, phát truyền đơn khắp các cung đường đông đúc, còn tặng thiệp mời đến gia quyến quan lại cùng phú thương, cũng tuyên truyền giảm giá hai phần trong ba ngày khai trương. Ngọc Dung Viện có thể giúp khách nhân thẩm mỹ làm đẹp, giảm béo, mát xa, điều dưỡng thân thể,...... tóm lại là giúp các khách hàng thả lỏng, tâm tình, trở nên xinh đẹp hơn. Hiệu quả càng tốt giá cả càng cao, những bí pháp cung đình kia, thấp nhất là một trăm tám mươi lượng bạc, gia đình bình thường tuyệt đối hưởng thụ không nổi.

Nhưng hai gian nhỏ bên sườn chính là nơi dành cho bình dân, đều là dịch vụ giá thấp, tuy hiệu quả không tốt bằng gian chính, nhưng cũng tốt hơn các phương pháp dân gian khá nhiều. Đặc biệt là những phương pháp giảm béo và điều dưỡng thân thể, rất nhiều người căn bản còn chẳng hề biết đến a. bên này giá cả dao động từ nửa lượng bạc tới mười lượng bạc, đa số bình dân đều có khả năng nếm thử một chút.

Tứ phúc tấn khai trương, toàn bộ cách cách và phúc tấn của tông thân đều tới cổ động, các nữ quyết quan lại khác có ai dám không tới? Chẳng những tới, còn đều vui vui vẻ vẻ mua về một phần điều dưỡng quý giá, bằng không bị người khác vượt qua, chẳng những mất mặt lại còn đắc tội Tứ phúc tấn. Vì thế, sinh ý ba ngày đầu tiên cực kỳ náo nhiệt, cũng có rất nhiều bình dân bá tánh thấy vui vui bị thu hút thử nghiệm, mỗi ngày đều có người xếp hàng ngoài cửa, xem như là một bắt đầu khá tốt.

Ba ngày này làm rất nhiều khách hàng vốn chỉ nghĩ thử thử đều trở thành khách quen, khách nhân càng ngày càng nhiều, dù sao thì không ai có thể khinh thường khả năng tiêu phí vì sắc đẹp của nư nhân! Đến lúc Tô Viên Viên mở tới chi nhánh thứ ba, rất nhiều lời nói đều truyền tới tai Khang Hi, nào là Tứ phúc tấn tham tài gom tiền, những phần dịch vụ làm đẹp đó mỗi cái đều quá đắt đỏ, đây là trắng trợn cướp đoạt tiền mồ hôi nước mắt của nhân dân,...... Một nữ nhân không ở nhà giúp chồng dạy con, thành thân gần hai năm không có hài tử, lại suốt ngày xuất đầu lộ diện, đây là không hiểu tam tòng tứ đức! Thân là phúc tấn hoàng gia lại không biết làm gương cho bá tánh! Nếu nữ tử đều học theo Tứ phúc tấn, thế đạo này còn không loạn?

Tuy chưa nói trắng ra như vậy, nhưng ý tứ trọng điểm chính là vậy, đến Khang Hi nghe xong cũng nhịn không được nhíu chặt mày. Nhưng chưa đợi hắn mở miệng, Tô Viên Viên liền trực tiếp phụng hiến năm thành lợi nhuận cho quốc khố! Văn võ bá quan cả triều kinh hãi, những tấu chương kia lấy ra không nổi nữa, nếu Tô Viên Viên không làm nữa, số lợi nhuận kia chẳng lẽ để bọn họ bổ sung sao? Đây chính là việc có thể giúp tràn đầy quốc khố a, Hộ Bộ Thượng Thư đều cười thành Phật Di Lặc rồi kia kìa!

Khang Hi cân nhắc qua liền cười mắng một câu "tiểu hồ ly", tiếp theo liền mặc kệ, một đám nữ nhân tìm cách mỹ dung, còn không phải tiện nghi nam nhân sao? Cả ngày không nghĩ làm chính sự, người ta làm ăn buôn bán cũng muốn tham tấu, thật là nhàn quá tìm việc. Khang Hi cảm thấy các đại thần này không làm việc đàng hoàng, lại có thêm Dận Chân và Bát a ca châm ngòi thổi gió, những đại thần tham tấu Tô Viên Viên nhanh chóng phải chịu hậu quả, mỗi ngày đều nhiều việc đến làm không hết, mệt mỏi sụt cân liên tục, sôi nổi hối hận mình miệng tiện.

Ngọc Dung Viện được Hộ Bộ ủng hộ, bắt đầu danh chính ngôn thuận khuếch trương, mở thêm chi nhánh bên ngoài kinh thành, đều giao cho Cửu a ca đi làm, Đa Bảo các đã ổn định, hắn còn đang nhàn rỗi không có việc để làm kia, có việc này để quản đương nhiên vui vẻ tiếp nhận. Ngọc Dung Viện mở thêm chi nhánh, tuyển người lại đều là nữ nhân, lập tức có thật nhiều nữ nhân kiếm được việc làm. Tô Viên Viên cũng đặc biệt phân phó, khi thiếu người trực tiếp tìm mẹ mìn mua, nàng ngứa mắt đám người mua bán tiểu cô nương đó lâu rồi.

Ngọc Dung Viện đưa danh tiếng Tô Viên Viên lan xa, những nữ nhân được chiêu tuyển vào Ngọc Dung Viện làm việc cùng những người từng làm đẹp ở đây đều cảm kích nàng, biết được Tô Viên Viên chán ghét việc mua bán tiểu cô nương, một ý tưởng dần nảy mầm. Nữ nhân rõ ràng rất hữu dụng, vì sao vừa sinh hạ đã bị kêu là "bồi tiền hóa"? Vì cái gì lại bị chính cha mẹ mình bán tới bán lui? Những đôi cha mẹ vứt bỏ nữ nhi kia còn chẳng bằng một người ngoài như Tứ phúc tấn, quả thực chính là kẻ không có lương tâm!

Đây là bước đầu ý thức nữ quyền nảy sinh, cũng là thời điểm Tô Viên Viên bắt đầu ảnh hưởng tới Thanh triều, nhưng vẫn chưa có người nào nhận thấy, chân chính thay đổi một cách vô tri vô giác, cũng nhờ những năm trước nàng ẩn ẩn trải đường, mới có sự bắt đầu thuận lợi như vậy......

Ngọc Dung Viện thành công, Tô Viên Viên lập tức tiến cung khoe khoang một vòng, chẳng những dùng bình hoa và đồ trang trí pha lê đổi được thêm rất nhiều bí phương dưỡng nhan, còn khắc sâu ấn tượng của Khang Hi rằng nàng chỉ là tiểu cô nương hiếu thắng thích làm nổi bật, nhất định muốn mình nổi bật hơn Lý thị và Tống thị, không nghi ngờ gì hơn. Dù sao từ nhỏ nàng đều thể hiện là tính tình như vậy, bằng không cũng không lôi kéo những cách cashc khác khỏe mạnh, rộng rãi hào phóng như vậy.

Lúc sao, Tô Viên Viên liền thường xuyên dẫn theo Lỹ Vân Phương và Tống Nhã Hân tới tham dự các yến hội ngắm hoa, cùng những phu nhân trẻ tuổi và các tiểu thư giao lưu. Mỗi lần như vậy, những người khác so ăn mặc, so mỹ mạo, so sủng ái, nàng liền cố ý vô tình mà nâng cao bản lĩnh của mình và Tống thị, Lý thị. Ba nguời nay đều đã nổi danh thiên hạ a, lại đều là dựa vào chính mình, mà không phải nam nhân.

Sau vài lần, rất nhiều phu nhân tiểu thư nhìn thấy ba người đều không hiểu sao lại sinh ra cảm giác mình không bằng, rõ ràng Tống thị và Lý thị chỉ là tiểu nhân vật, trước kia đều là vô danh tiểu tốt, nhưng Tứ phúc tấn nói không sai a, các nàng là dựa vào chính mình mà nổi danh thiên hạ! Các tiểu tức phụ, tiểu cô nương bắt đầu ngo ngoe rục rịch, đều mười mấy tuổi, chính là thời điểm thích những điều mới mẻ, cũng là tuổi tác hiếu thắng nhất, các nàng thực thích so sánh, có không ít người đều sinh ra cảm giác không cam lòng, về nhà liền tập trung nghĩ cách, cũng bắt đầu tìm việc để làm.

Đa số họ không dám tự mình xuất đầu lộ diện như Tô Viên Viên, nhưng đều kêu tâm phúc ra ngoài, mình thì ẩn sau màn chỉ huy, nhưng cũng có vài người được sủng ái trực tiếp đứng ra khai trương cửa hàng. Tứ phúc tấn còn mở Ngọc Dung Viện kìa, ai dám nói các nàng làm vậy là không đúng, các nàng liền đưa Tứ phúc tấn ra chặn họng. Tô Viên Viên cũng rất tích cực giúp họ, mỗi khi họ bị kẻ khác chế nhạo hay đố kỵ nàng liền ra mặt giúp đỡ, khiến họ càng quyết tâm nhất định phải thành công, trong thời gian ngắn, kinh thành liên tục xuất hiện rất nhiều cửa hàng kỳ kỳ quái quái, bởi vì mỗi người đều muốn làm ra thứ gì đó thật đặc biệt!

Tô Viên Viên lại nhân cơ hội này khai trương tiệm thú bông cùng tiệm trang phục, đủ loại thú bông dễ thương lập tức được các tiểu cô nương ưa chuộc, các loại xiêm y kiểu dáng mới lạ cũng được nữ quyến hoan nghên. Nữ tử vốn tâm tư linh hoạt, có ba nhà cửa hàng mới lạ của Tô Viên Viên, giống như một đại môn mở ra sáng ngời trước mắt bọn họ, kỳ tư diệu tưởng nối gót hình thành, cái gì mà cửa tiệm trang phục trẻ nhỏ, tiệm đồ chơi, cửa hàng ăn vặt,...... đều không cần Tô Viên Viên nhắc nhở, các nàng liền lục tục khai trương, các loại cửa hàng như trăm hoa đua nở khắp kinh thành, làm kinh thành có vẻ càng thêm phồn vinh phú quý.

Mà đa số cửa hàng mới này đều chiêu nữ tử phục vụ, nhờ Tô Viên Viên dẫn đầu, thật nhiều nữ tử đều tìm được nơi chốn dung thân. Hơn nữa, Tô Viên Viên cực kỳ bênh vực người mình, trong tiệm của nàng, bất kỳ ai cũng không thể khi dễ nữ tử, đám cực phẩm thân thích, gì mà cha mẹ, huynh đệ, tẩu tử, cha mẹ chồng, tướng công,...... muốn vô cớ ức hiếp thủ hạ của nàng, cửa sổ cũng không có! Những phu nhân tiểu thư khác thấy vậy đều học theo, còn cảm thấy mình rất trượng nghĩa, từ đó che chờ giúp đỡ rất nhiều nữ nhân mệnh khổ.

Những việc này cũng được báo chí tuyên truyền, những nữ tử khác dù hiện tại mình có khổ sở đến mấy cũng như tìm được ánh rạng đông, quyết tâm kiên trì sống sót, vạn nhất chỉ một thời gian nữa những cửa hàng như vậy khai mở ở huyện thành của mình thì sao? Đến lúc đó cũng có cơ hội nuôi sống chính mình, phải kiên cường lên, dù gặp phải chuyện gì cũng không thể chịu thua!

Một ít nữ tử phản kháng đương nhiên sẽ dẫn phát tranh cãi, nhưng phía trên có Tứ phúc tấn a, nàng chính là sống lưng cho toàn bộ nữ tử. Khang Hi nghe đến những việc này, bất đắc dĩ gọi nàng tới nói: "Nha đầu này, con làm vậy là ý gì đây? Thường nói gia hòa vạn sự hưng, nhưng con nháo đến thế này, phu thê bất hòa, mẫu tử ly tâm, quá mức, quá mức."

Tô Viên Viên nghe vậy hơi ngẩn người, một lát sau, nàng cười nhạt nói: "Hoàng a ma, ngài còn nhớ lần đầu ngài gặp con sao? Khi đó con thế nào a, ngài còn nhớ? Bởi vì a mã sủng ái tiểu thiếp, con thiếu chút nữa bị độc chết. Còn ngạch nương của con thì sao, rõ ràng là chính thê, lại bị nhốt lại, hằng ngày chịu tra tấn. Con vẫn luôn nghĩ, dựa vào cái gì? Dựa vào cái gì, sinh ra là nữ tử thi9f không thể có tôn nghiêm? Dựa vào cái gì, những nam nhân kia muốn chúng ta sống chúng ta mới được sống, nam nhân muốn chúng ta chết chúng ta liền phải ngoan ngoãn đi chịu chết? Nếu nữ nhân chúng ta có sai thì không nói, nhưng chúng ta rõ ràng là vô tội!"

Nàng ngẩng đầu nhìn Khang Hi, ánh mắt sáng quắc, "Biểu thúc, nếu không có ngài và cô mẫu bảo hộ, con đã chết từ lâu rồi. Nhờ ngài và cô mẫu chống lưng, con mới có thể mang ngạch ngương và ca ca rời phủ, mới có thể khiến những kẻ làm sai kia nhận được trừng phạt xứng đáng. Nhưng nếu không có hai người, con có thể sống yên lành từng ấy năm sao? Cho nên, chuyện con đang làm cũng là chuyện mà biểu thúc và cô mẫu làm năm đó, hai người chống lưng cho con, con liền đứng ra chống lưng cho nữ tử khắp thiên hạ, những nữ nhân vô tội, mệnh khổ kia, con phải giúp các nàng đừng bị kẻ khác vô cớ chà đạp, đừng thê thảm mà chết đi. Ác nhân chẳng phân biệt nam nữ, tuổi tác, sang hèn, làm ác sẽ gây nghiện, dung túng những nam nhân kia làm nhục nữ tử, lâu dần sẽ dung túng ra tội phạm, chi bằng khiến cho họ sớm ngày thanh tỉnh, hảo hảo ngẫm lại sai lầm, nhưng thế mới có thể tạo thành "gia hòa" chân chính."

Khang Hi giật mình, nhìn nàng nghiêm túc mà nói, hắn không nhịn được thở dài. Hắn không ngờ sự việc năm đó lại ảnh hưởng đến nàng sâu như vậy, sâu đến tình nguyện bị đại thần tham tấu, bị rất nhiều người phê bình cũng muốn đứng vững che chở, chống lưng cho những nữ tử đáng thương kia.. Những năm này nhìn nàng vui vẻ cơi đùa, nhìn như vô tâm vô phế, hắn còn nghĩ nàng đã buông xuống, nhưng không ngờ, nàng lại chôn chúng trong đáy lòng, không hề quên đi dù chỉ một chút.

Ngẫm lại những điều Tô Viên Viên đã làm, tuy nàng chống lưng cho nữ nhân, nhưng không phải không có nguyên tắc giới hạn. Nếu nhà trai có lý, nàng ngược lại sẽ răn dạy nhà gái đồng thời sa thải kẻ gây chuyện. Rốt cuộc, cũng không phải mỗi nữ nhân đều là người tốt, mà những nữ nhân như vậy, Tô Viên Viên cũng chán ghét không kém những nam nhân vũ nhục nữ tử kia. Nếu đã như vậy, nàng biết rõ mình đang làm cái gì, chắc hẳn sẽ không tạo thành nhiễu loạn, không nhiễu loạn đương nhiên cũng không tính là đại sự, nếu Tô Viên Viên có thể giúp bá tánh tạo thành "gia hòa vạn sự hưng" chân chính, vậy cũng là một chuyện tốt.

Vì thương yêu Tô Viên Viên, cũng vì coi thường nữ tử từ trong tâm tưởng khiến Khang Hi ngầm đồng ý cách làm của nàng. Tuy chuyện nàng làm tạo ra ảnh hưởng rất lớn, nhưng nàng có nguyên tắc, vậy chỉ cần đủ an ổn liền không thành vấn đề, vậy lâu dài cũng giúp giảm bớt những án cường đoạt dân nữ, oan trách người tốt, cũng coi như tiến bộ hướng tới "tương lai". Hắn biết được tương lai, lại cảm thấy việc này sẽ không ảnh hưởng đến cơ nghiệp Đại Thanh, liền quyết định mặc kệ. Kỳ thực mỗi ngày hắn đều rất bận rộn, vội vàng từ sáng sớm tời đêm khuya, hắn không muốn người Hán phản loạn lật đổ Đại Thanh, nhưng cũng không muốn người ngoại quốc thành công xâm lược mảnh đất này, cho nên mỗi ngày hắn đều tìm mọi cách giúp quốc gia cường đại hơn. Bao nhiêu chuyện lớn cần hắn nhọc lòng, những việc nữ nhân trong mắt hắn đều là tiểu đánh tiểu nháo, mặc kệ cũng chẳng sao.

Tô Viên Viên lại một lần dùng "lý do hợp lý" cũng kỹ thuật diễn siêu cường giấu trời qua biển, tránh được Khang Hi nghi kỵ, có thể công khai duy trì nữ quyền phát triển. Người khác thấy Khang Hi không quản, tự nhiên cũng không đâm đầu vào chọc nàng, phải biết rằng, Tô Viên Viên không riêng được Hoàng Thượng sủng ái, sau lưng nàng còn có Ung Thân vương cũng vài vị a ca bối lặc nha, cũng chẳng biết nàng làm thế nào, những a ca cách cách đó đối Tứ tẩu còn thân thiết hơn thân tỷ muội, nói gì nghe nấy, thật là không thể chọc vào.

Tô Viên Viên khẽ mỉm cười, đây mới chỉ là bắt đầu thôi, sau này nàng nhất định có thể "giúp" đám đồ cổ này mở rộng tầm mắt, nhìn rõ thế nào là "Phụ nữ nắm giữ một nửa bầu trời".
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.