Tô Viên Viên mang Tống thị về thiên điện trong cung viện của mình, vẫy lui những người khác, ngồi trên bàn một tay chống cằm ung dung đánh giá nàng ta. Đến khi Tống thị khẩn trương run rẩy mới đột nhiên cười rộ lên, "Ngươi sợ hãi đến vậy sao? Ta chẳng lẽ có thể ăn thịt ngươi? Hay là...... ngươi chuẩn bị làm chuyện xấu...... chột dạ?"
"Không có!" Tống thị vội vàng phủ nhận, xua xua tay liên hồi, "Cách cách hiểu lầm, nô tỳ thực sự không có ý tưởng gì không an phận, nô tỳ chỉ muốn tồn tại, chỉ muốn sống sót mà thôi."
Tô Viên Viên khẽ nhướng mày, cười như không cười: "Thật sao? Nhưng vì sao ta lại nghe nói...... Đức phi muốn ngươi câu dẫn biểu ca......"
Tống thị giật mình trừng lớn mắt, chân mềm nhũn quỳ rạp xuống, "Cách cách! Cách cách tha mạng! Nô tỳ vạn vạn lần không dám làm loại sự tình đó, hơn nữa, hơn nữa, hiện giờ nô tỳ là người của cách cách, nô tỳ không dám vọng tưởng Tứ a ca, cũng sẽ không làm theo mệnh lệnh của người khác, về sau nô tỳ chỉ nghe cách cách, chỉ cầu có thể sống sót, cách cách, thỉnh ngài tin tưởng nô tỳ!"
Tô Viên Viên ngẩn người, nàng không ngờ Tống thị lại sợ hãi tới vậy. Nhưng nghĩ lại cũng đúng thôi, trước khi xuyên qua thì nàng ta cũng chỉ là một sinh viên bình thường, bây giờ phỏng chừng đã bị những lục đục trong hậu cung làm cho sợ mất mật rồi! Bởi Tống thị chỉ là một tiểu cung nữ, sao có thể biết được những gút mắc của vài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/benh-vuc-nguoi-minh-cuong-ma/2739860/quyen-3-chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.