"Ah —— —— —— ——!"
Thường ngày thời điểm này, nếu như bị tiếng thét giống vầy đánh thức, tôi cũng không chút nghi ngờ, tiếng thét chói tai là của Mao Đầu, mà 99% tỷ lệ của những tiếng thét chói tai cũng đều là do Mao Đầu. Nhưng mà lần này, hết lần này tới lần khác liền trúng phải 1% kia, tiếng thét chói tai đó, lại từ Cung Diệu Thấm.
Tôi từ trên giường ngồi nhổm dậy, một cỗ hôi thối từ phía sau tôi bay đến, tôi cúi đầu nhìn một chút, 345 ngay tại góc tường đang ăn phân của 231. Tôi bản năng nhíu nhíu mày, giương mắt trông thấy cách đó không xa Cung Diệu Thấm ngồi trên giường của mình, một tay cầm cái gương nhỏ không biết lấy từ đâu, một cái tay khác che lấy băng vải trên bụng, cả người như bệnh nhân bị chứng động kinh cứ giật giật thân thể, chị ta không dám tin, sờ lên mái tóc thô ráp ngắn cũn cỡn trên đầu, hung hăng ném tấm gương trên mặt đất "Ai làm! Ai dám cắt tóc của tao hả? Ah —— —— ——!"
Tôi ngồi trên giường của mình, liếc nhìn lại, căn bản không có người quan tâm Cung Diệu Thấm đang phát điên. Cổ Lệ vẫn bình thản cầm một cái khăn tay thổ cẩm khóc thút thít, Mao Đầu vẫn xé rách quần áo của mình rồi y y nha nha thét toáng lên, tôi nhìn về phía 424 ngủ ở bên cạnh giường tôi, anh ấy một mặt bình tĩnh ngồi trên giường, giống như tôi.
Lúc này, tôi đột nhiên cảm nhận được một loại cảm giác ăn ý nào đó mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/benh-vien-tam-than-va-the-gioi-thuc/2544098/chuong-4.html