Bốn tiện khách xemnhư được chính thức giữ lại trong thôn, đương nhiên, cũng như một nhânviên mới được hệ thống sinh ra, trưởng thôn vẫn sắp xếp cho bọn hắn mộtchức vụ tương đối có tiền đồ, đó chính là thủ vệ thôn.
“Tại sao rõ ràng thân phận của chúng ta là thị vệ mà còn phải lao động?”.
Tam Bạch trong bốn kiếm khách ném cái xẻng trong tay xuống với vẻ mặt biphẫn, vừa thuận tay kéo vạt áo Đại Bạch lên xoa xoa khóe mắt không hề có nước mắt để biểu hiện sự xót xa của mình.
Khóe miệng Đại Bạchgiật giật, nhìn về phía người nào đó cầm roi dương dương tự đắc ở đàngxa, nuốt một ngụm nước bọt: “Ăn nhờ ở đậu, chúng ta vẫn nên nhẫn nhịnđi”.
Người nào đó mà Đại Bạch nói hiển nhiên chính là Trương Khởi Khởi.
Kể từ khí bốn kiếm khách đến, Trương Khởi Khởi nhất thời chính là nông dân đổi đời ca hát vui mừng.
Trước kia ở trong thôn, con riêng không quản việc, Đinh Đang đến muộn hơnTrương Khởi Khởi nên sẽ không có tư cách hơn Trương Khởi Khởi, tự nhiênTrương Khởi Khởi phải làm lão đại. Nhưng uy phong lão đaị kia lại khônghiển hiện được. Trong tổ ba người, con riêng hoàn toàn có thể bỏ qua,còn lại cũng không thể để một mình Đinh Đang chịu trách nhiệm toàn bộcông việc của thôn cho đến khi xong xuôi, vì xây dựng hình tượng nênTrương Khởi Khởi cũng không dám sai bảo người trong thôn. Thật vất vảmới có bốn mặt hàng bị ghét bỏ đến đây, cớ gì không lợi dụng cho tốt?
Nói ra thì vấn đề cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/benh-vien-tam-than-de-quoc/2542908/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.