Sau khi Trương Khởi Khởi trả giá bằng mấy nốt mẩn lớn trên mặt trên cánh tay do bị chích, rốt cuộc cũng xử ý xong mười con muỗi. Cảm thấy mỹ mãn mang theo biểu cảm nhân dân lao động cuối cùng cũng gặp được hồi báo mà quay đầu, nhìn thấy con riêng đang ngồi xổm ngẩn người trước thi thể một con gà rừng, nhìn mãi không dời mắt.
Tâm tình vui vẻ của nhân dân lao động vào mùa thu hoạch nhất thời biến thành bị địa chủ bóc lột sức lao động, Trương Khởi Khởi nhìn thoáng qua bảng nhiệm vụ, số nấm 0/10 trên bảng đã khiến Trương Khởi Khởi phẫn nộ rồi.
“Con riêng! Cậu có tin tôi đánh cậu hay không!”.
Con riêng ngẩng đầu, vẻ mặt tràn ngập tuyệt vọng đối với thế giới làm Trương Khởi Khởi chấn kinh, hay là cô nói quá độc ác? Haiz, nói cho cùng cũng chỉ là một đứa trẻ, lời đe dọa có hơi quá ác của cô nếu bị cho là thật thì cũng thực là lỗi của cô rồi.
Đang lúc Trương Khởi Khởi tiến hành sám hối trong nội tâm vì mình nói năng không thích đáng, con riêng nhìn về phía Trương Khởi Khởi, hai mắt mông lung đẫm lệ, hắn nói: “Tôi giết một con gà rồi…”.
Trương Khởi Khởi: “…” Thật sự muốn một đao đâm chết hắn.
Nhìn nhìn con gà rừng chết lăn quay trên mặt đất, Trương Khởi Khởi im lặng bước lên đá văng xác gà, sau đó yên lặng chờ đợi 3 phút trong khi con riêng đang nhìn chăm chăm, sau khi xác gà bị đổi mới, Trương Khởi Khởi chỉ vào chỗ đất trống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/benh-vien-tam-than-de-quoc/2542894/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.