Có lẽ là nhiệm vụ cưỡng chế kích thích đến thần kinh nên biểu hiện của Trương Khởi Khởi đặc biệt nhược trí, do đó làm khơi dậy lòng áy náy sau vẻ dữ tợn của Vương đại nương, bà ta giải thích kỹ càng nhiệm vụ cưỡng chế đau khổ và bất đắc dĩ kia với Trương Khởi Khởi.
Con thỏ ngoan ngoãn gì đó ở lì tại thôn tân thủ không chịu đi, tự cho là chiến sĩ chính nghĩa không giết động vật để tăng kinh nghiệm, vào trò chơi từ tháng trước mà giờ kinh nghiệm vẫn còn là số không. Sau đó còn quấy rầy người trong thôn, bảo làm hắn làm việc gì cũng không chịu, Vương đại nương nói tràng giang đại hải – kỳ thực xét đến cùng thì nhiệm vụ này của Trương Khởi Khởi vẫn đã định là phải làm rồi.
Vương đại nương nói xong lập tức cắp rổ chạy mất, để lại Trương Khởi Khởi thật vất vả mới tiêu hóa xong một tràng dài của Vương đại nương, nhận ra không có nghe thấy bốn chữ hủy bỏ nhiệm vụ.
Sau một lúc lâu, cô yên lặng xoay người nhìn đứa trẻ hư con thỏ ngoan ngoãn, sau đó lại ngầm có ý uy hiếp, nói: “Cậu sẽ nhổ cỏ dại, đúng không? Đúng không?”.
Trẻ hư bĩu môi nhìn cô vài phút, sau đó cười phúc hậu: “Tôi sẽ không!”
Từ đây đứa trẻ hư thành công tiến hóa thành con riêng.
Vào lúc Trương Khởi Khởi ai ai oán oán mang theo con riêng đi nhổ cỏ dại, à không, là một mình cô nhổ cỏ dại trên đường, con riêng liền bưng một băng ghế nhỏ, vừa mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/benh-vien-tam-than-de-quoc/2542890/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.