Edit + Beta: Vịt
Hà Quyền ngủ đang say, bị khí nóng thổi vào cổ làm tỉnh. Thấy không cẩn thận đánh thức Hà Quyền, Trịnh Chí Khanh hôn hôn trán cậu để bày tỏ trấn an.
"Tiếp tục ngủ đi, mới hơn 1h."
Xoay người rúc vào trong ngực Trịnh Chí Khanh, Hà Quyền bất mãn lẩm bẩm: "Chị Vân không sắp xếp phòng khách cho anh à? Nhất định muốn chen một cái giường đơn với em."
"Anh ngủ 1 mình sợ tối." Trịnh Chí Khanh siết chặt cánh tay, khẽ mổ xuống ấn đường cau lại, "Hai bọn mình tạm một đêm, nhé?"
Giống như là bất mãn mình bị xem nhẹ sự tồn tại, Tiểu Bạch cách bụng đá cha ruột một cái. Trịnh Chí Khanh lập tức đặt tay xuống, chào hỏi với nhãi con nhà mình: "Hey, thằng nhóc, cha chưa quên con đâu, mang quà về cho con đó, cơ mà bây giờ muộn rồi, ngủ trước đã được chứ?"
"Ít tự mình đa tình, nó không nghe được đâu." Hà Quyền giữ tay Trịnh Chí Khanh: "Thai nhi hơn 24 tuần chỉ có thể —"
"Chỉ có thể nghe thấy âm thanh của em, cho nên em sau này nói chuyện phải dịu dàng chút, nếu không tương lai Tiểu Bạch sẽ sợ em."
"Phiền không hả, ngủ!"
Hà Quyền lại chen Trịnh Chí Khanh đến mép giường.
(Truyện chỉ được đăng tại Wattpad humat3 và Sweek humat170893)
Dậy sớm ăn cơm, Trịnh Chí Khanh thấy Tề Gia Tín vẻ mặt hoảng hốt, bèn ân cần hỏi han mấy câu. Anh nghe Hà Quyền nói đại khái, không khỏi thêm mấy phần thương hại với ông cụ này. Phản xạ thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/benh-vien-san-khoa/2890138/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.