Edit + Beta: Vịt
Trịnh Chí Khanh vốn buồn ngủ không mở nổi mắt, vừa nghe mẹ hỏi cái này, miễn cưỡng chống mí mắt lên.
"Dạ, sao mẹ biết?"
"Hồi anh vừa đến Mỹ gầy thành như vậy, làm mẹ của anh, tôi đương nhiên phải tra rõ ràng là vì sao."
Hồi đó nhìn thấy Trịnh Chí Khanh bị tình cảm hành hạ gầy như hít ma túy, ai làm mẹ không đau lòng? Hứa Viện từ hồi đó đã đối với Hà Quyền hận đến nghiến răng nghiến lợi, lúc này rốt cục nhìn thấy người thật bà nhất định phải thay con trai đòi lại công đạo. Người ngoài đều nói Trịnh phu nhân mệnh tốt, ở nhà chỉ phụ trách giúp chồng dạy con, chuyện ngoài rìa một cũng cũng không để tâm. Nhưng bọn họ cũng không nghĩ chút, không phải người phụ nữ nội tâm đủ mạnh mẽ hơn nữa có thể mắt nhìn lục lộ tai nghe bát phương, sao có thể giữ được gia nghiệp lớn như vậy và ông chồng phong lưu phòng khoáng?
Mọi người đều cho rằng tính tình Trịnh Chí Kiệt là giống Trịnh Kiến Bình, kỳ thực hắn giống Hứa Viện mới đúng.
Trịnh Chí Khanh chỉ coi trong lòng mẹ anh có chút oán khí, nhắm mắt lại khoát khoát tay nói: "Được rồi, mẹ, chuyện bao nhiêu năm trước rồi, không nhắc tới nữa mà, để con ngủ lát, thật sự buồn ngủ không mở nổi mắt rồi."
"Đợi lát nữa ngủ tiếp." Hứa Viện vỗ vỗ tay con trai, "Mẹ hỏi anh, anh chia tay với Quân Hàm, có phải là ầm ĩ với Hà Quyền?"
"Mẹ -" Trước mặt mẹ ruột Trịnh Chí Khanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/benh-vien-san-khoa/2889994/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.