Edit: Tiểu Màn Thầu
Cô cùng Chu Kỳ Lạc về đến nhà, suốt dọc đường đi cô có chút rầu rĩ không vui.
Nhưng điều bất ngờ chính là, rõ ràng nhìn ra cô không vui, cậu không còn làm trò để khiến cô vui vẻ giống như ngày thường nữa.
Cô đứng ở huyền quan thay dép lê, cửa nhà đóng lại vang lên một tiếng “Cạch.” Ánh đèn bên ngoài đã bị ngăn cách, làm cho bên trong phòng rơi vào một mảnh tối tăm.
Không biết vì sao cô lại có một dự cảm chẳng lành. Trong lúc cầm lòng không đặng vội quay đầu lại.
Chu Kỳ Lạc đứng cách cô vài bước chân, bởi vì bên trong phòng quá tối cô không thể nào nhìn thấy rõ biểu cảm trên gương mặt cậu. Ngược lại trong nội tâm dâng lên một tia lạnh lẽo.
“Kỳ Lạc?” Khi cô lên tiếng âm thanh còn mang theo chút run rẩy, “Có thể mở đèn lên không?”
Cô nhìn thấy cậu nâng tay lên, nhưng lại không phải di chuyển về phía công tắc đèn mà lại hướng về phía cô. Sau đó một phát nắm lấy cổ tay của cô.
“Làm, làm gì vậy?”
Cậu không trả lời cô, nhấc chân tiến về phía trước vài bước, đứng trước mặt người cô.
Cô vội lùi về phía sau, lúc này phần lưng va vào tủ giày. “Kỳ Lạc em muốn làm cái gì?” Cô cảm thấy không ổn lắm.
Cậu cúi người xuống, chóp mũi của hai người gần như chạm vào nhau, thậm chí còn có thể cảm nhận được hơi thở của cậu phả lên gương mặt cô.
Cô khẩn trương đến mức không dám thở mạnh. Trong tình cảnh hiện giờ cô không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/benh-trang-yeu-say-dam/271655/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.