Sau khi Pudding nhỏ qua đời, Lý Đức Tráng đau khổ suốt mấy ngày, không thể nào phấn chấn lên được. Ngay cả vẽ tranh phong cảnh cũng không thấy chỗ nào đẹp để vẽ.
Hôm nay là ngày đầu thất của Pudding nhỏ.
Lý Đức Tráng muốn tới nơi nó chết đuối, đốt cho nó chút đồ ăn.
Trước khi gặp được hắn, mèo nhỏ đáng thương không được ăn no, tới cả lúc xuống âm tào địa phủ vẫn không vớt được đồ muốn ăn.
Hắn thắp đèn l*иg đi ra cửa, mới đi được vài bước đã nghe được tiếng nói chuyện.
Là Mục Giản…
Y đang nói chuyện với một người khác.
Người kia nói gì đó, Lý Đức Tráng nghe không rõ ràng lắm, chỉ nghe thấy giọng Mục Giản thật lạnh, thanh lãnh, như tuyết đổ dưới mái hiên giữa mùa đông.
“Lúc trước không cần ta, giờ muốn nhận lại ta sao?”
Lý Đức Tráng cả kinh.
Gió đêm thổi qua, câu trả lời của Mục Giản vọng lại: “Để ta suy nghĩ đã.”
Lý Đức Tráng lạnh cả người.
Tới rồi!
Cốt truyện tới rồi!
Hắn nên sớm nghĩ đến!
Thái Tử đã chết, vị trí ở Đông cung trống không.
Các Hoàng tử bắt đầu cuộc chiến tranh đoạt vị trí ở Đông cung, nhất định sẽ dùng tới mọi thủ đoạn. Mẹ thân sinh của Mục Giản nhất định sẽ túm lấy cơ hội tốt này, dùng cả con đẻ lẫn con nuôi, kéo cả hai người vào ván cờ, tăng thêm khả năng trở thành Thái hậu cho mình.
Trong mắt vị Quý phi này, không có tình mẫu tử, chỉ có ngôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/benh-trang-du-do/3457114/chuong-20.html