"A Hân muốn đi công tác ở Hà Lan sao?" Thương Tòng Thư ngây ngốc hỏi. Phản ứng đầu tiên chính là nghĩ Phong Hân phải đi xa công tác.
Nghĩ lại, Phong Hân vốn không hề muốn rời xa nhà, hai mươi năm qua chưa từng đến thành phố khác, mỗi đêm đều trở về. Đi công tác tận Hà Lan là chuyện không thể.
Vậy thì... hai tấm vé này là?
Nàng khựng lại một chút, rồi đổi giọng: "A Hân muốn cùng em đi Hà Lan?"
Phong Hân nhìn vẻ mặt đầy buồn rầu của nàng, hoàn toàn không giống dáng vẻ vui sướng: "Em ở nhà đã quá lâu, rất ít khi chịu ra ngoài. Vừa khéo chị sắp được nghỉ đông, muốn đưa em sang Hà Lan chơi một chuyến. Em không thích sao?" Nói rồi, Phong Hân ôm lấy người trong ngực, cẩn thận suy nghĩ lại mới nhận ra, mình chưa từng hỏi qua ý kiến của Thương Tòng Thư. Khi ấy chỉ lo chuẩn bị một bất ngờ thật lớn cho nàng, mà quên mất rằng lẽ ra nên dò ý trước, xem nàng muốn đi đâu, thích nhất thành phố nào mới phải.
Nghĩ đến đây, Phong Hân liền nhẹ giọng đổi lời: "Nếu không thích đi Hà Lan, chúng ta có thể đi nơi khác. Em muốn nhìn cái gì, nghe cái gì, cứ nói với chị, chị sẽ đưa em đi."
Lời nàng như một lời hứa trịnh trọng, tựa hồ chỉ cần Thương Tòng Thư mở miệng, bất luận nơi nào trên thế giới, Phong Hân cũng sẽ dẫn nàng đi đến tận nơi.
Thương Tòng Thư lắc lắc tấm vé máy bay trong tay, ánh mắt trầm ngâm, mãi một lúc lâu mới nhỏ giọng thốt: "Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/benh-the-phu-thuyet/4632302/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.