Phong Hân túm chặt lấy cổ tay Thương Tòng Thư, cố gắng kéo tay nàng ra để xem vết thương nghiêm trọng tới mức nào. Nhưng mặc cho cô lay đến thế nào, Thương Tòng Thư như có thêm sức mạng cố chấp không buông tay, ngón tay gồng lên che chặt miệng, cả hai giằng co đến mức cổ tay đỏ ửng.
Máu nóng hổi rỉ ra từ kẽ tay Thương Tòng Thư, từng giọt từng giọt rơi xuống, dính đầy lên chiếc váy ngủ vải cotton trắng tinh của Phong Hân, tạo thành từng chấm đỏ thẫm, tựa như từng bông hoa máu nở rộ.
Phong Hân cúi đầu nhìn đám vết máu ấy, chỉ cảm thấy cả người tê rần như có kim châm. Giọng cô khẽ run, lộ rõ sự bất lực và van nài, hy vọng ít nhất Thương Tòng Thư có thể chịu nghe một hai câu: "Cho chị xem vết thương được không? Em chảy nhiều máu như vậy chị thật sự rất lo..."
Thế nhưng mặc kệ cô nói gì, Thương Tòng Thư vẫn giữ nguyên vẻ phòng bị. Nàng lảo đảo đứng dậy khỏi mặt đất, loạng choạng như muốn trốn đi nơi nào đó, động tác gấp gáp lúng túng suýt nữa lại ngã xuống sàn lần nữa.
Phong Hân hiểu rõ, Thương Tòng Thư đang tìm cách thoát khỏi tình cảnh hiện tại. Cô không nghĩ nhiều bước nhanh tới ôm chặt người kia từ phía sau, hai tay siết lấy vòng eo mềm mại như nhành liễu yếu ớt, không để nàng rời đi.
Giọng nàng khản đặc, khẩn cầu như gần khóc: "Tòng Thư... đừng đối xử với chị như thế, được không? Xin em đừng dùng ánh mắt sợ hãi đó nhìn em nữa, chị là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/benh-the-phu-thuyet/4632222/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.